*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cười mỉa mai một tiếng.
Trần Bình nhìn bọn người Trần Dương Bá như những kẻ ngốc, ánh mắt lộ ra tia lạnh.
“Cứu vãn? Trần Bình tôi làm việc, cân các người phải cứu sao?”
Trần Dương Bá tức giận, chỉ vào Trân Bình, quát: “Cậu! Đúng là ngông cuồng! Cậu định cùng sống chết với dòng nhánh nhà chúng tôi đấy à? Trần Bình, tôi nói cho cậu biết, chuyện hôm nay, dòng nhánh nhà chúng tôi sẽ bắt cậu phải trả giá gấp mười lần!”
Trần Bình cười, cười lớn tiếng, tiếng cười làm cho Trần Khánh Hoa, Trần Lập Văn và Trần Dương Bá cảm thấy nổi da gà.
Trân Bình có ý gì? Anh thật sự không sợ dòng nhánh chút nào sao? “Trả gấp mười?”
Trần Bình lạnh giọng nói: “Được, rất tốt, Trần Dương Bá, tôi sẽ nhớ kỹ câu nói này, ngày đó, tôi đã từng nói, muốn Trân Dương Bá biến mất khỏi đảo Thiên Tâm, câu này tôi nói được sẽ làm được!”
Trần Dương Bá nghe thế, lại nhìn sắc mặt lạnh lùng của Trần Bình thì trong lòng liên run lên.
Tên nhãi này rốt cuộc muốn làm gì? Nó định đuổi mình ra khỏi đảo Thiên Tâm, đuổi ra khỏi Trần thị à? Nó điên rồi sao? Anh của mình dù sao cũng là Trân Khánh Hoa đấy! Là quản lý tiên nhiệm của dòng nhánh! Cho dù có là Trần Thiên Tu cũng phải gọi một tiếng chút “Cậu nói gì, muốn đuổi tôi ra khỏi dòng nhánh? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
Trần Dương Bá lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692155/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.