*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thằng nhóc này đến đây khi nào thế? Vậy chẳng phải là Trần Bình đã nghe thấy hết những gì ông cháu bọn họ nói lúc nãy ư? Mặt mũi Trần Khánh Hoa sầm lại.
Trần Dương Bá và Trân Lập Văn cũng hoảng hốt cả lên, dù sao bọn họ thảo luận lúc nãy cũng rất cơ mật, đây là đang muốn cướp đoạt quyên của nhà chính họ Trân! Cho dù là ai nghe được cũng sẽ giật nảy mình.
Huống chi kẻ đứng ở cửa là người thừa kế của nhà chính chứ! Xấu chuyện rồi đây! Trân Lập Văn nhìn Trân Khánh Hoa rồi nói nhỏ: “Làm sao đây ông nội? Đừng nói là nó nghe được rồi nhé?”
Trân Lập Văn có hơi hoảng hốt, dù sao mấy câu vừa rồi cũng thuộc tội chống đối, nếu như bị người của nhà chính nghe được thì rất có thể hắn ta sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Trần! Toàn bộ nhà phụ cũng sẽ gặp nạn! Loại chuyện này chắc chăn cần làm âm thầm thôi, nếu như phơi ra ngoài thì chính là đang khiêu khích quyền uy của nhà chính! Nhưng mà Trần Khánh Hoa lại nhìn Trần Bình với vẻ mặt rất lạnh nhạt và hỏi: “Cậu nghe được rồi à?”
Giờ đây Trân Bình đã bước vào phòng, anh nhìn thoáng qua ba người trong phòng với vẻ mặt lạnh lùng: “Nghe được.
Mấy người trong phòng run lên.
Nhất là Trân Khánh Hoa, giờ đây trong mắt ông ta đã hiện lên sát ý.
Ông ta đang tính đến trường hợp xấu nhất.
Bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692093/chuong-702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.