*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng khách yên tĩnh lại.
Chí Tôn đời trước híp mắt lại, rõ ràng là đang suy nghĩ cái gì đó, sau một hồi lâu mới nói.
“Trân phu nhân này, cô làm như vậy, sẽ không sợ sự tình bị bại lộ, sau đó làm cho nhà họ Vân bị hủy diệt sao?”
Khi nói câu này, Chí Tôn đời trước nhìn chằm chằm vào Vân Tịnh, dường như đã nhìn rõ người phụ nữ đang ở trước mặt mình này.
Vân Tịnh khế mỉm cười, nụ cười đó mang lại cho người ta cảm giác vô cùng rộng rãi, hào phóng, nói.
“Chỉ cần tiểu đoàn Gia Tử của Chí Tôn đại nhân vây chặt đảo Thiên Tâm, lúc này Hàn Phong đang không có ở đó, cộng thêm với bố trí và quan hệ của tôi ở trong đảo, đến lúc đó, tôi giương cờ hô một tiếng, toàn bộ đảo Thiên Tâm đều sẽ thuộc về tôi và Chí Tôn đại nhân.”
Chí Tôn đời trước hơi do dự, nói: “Cô cảm thấy Trần Thiên Tu là người dễ dàng đối phó như vậy sao?”
Ông không thể không tin cái tên Trần Thiên Tu đó mà lại không có chuẩn bị gì, chịu nằm ở thế bị động.
Hơn nữa, Trần Thiên Tu chính là người đã từng được bổ nhiệm ở tổng cục Cửu Châu, có suy nghĩ, mánh khóe và thủ đoạn như thế nào, bản thân mình còn không biết sao? Đó mới thật sự là người nổi bật hơn hẳn, không có ai có thể sánh bằng, có thể vượt qua được, đã vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692065/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.