*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình nhìn chằm chằm ngọc Phượng Vũ trong tay, trong lòng nghĩ đến cả vạn lý do.
“Các vị tiên bối, rốt cuộc chìa khóa của cánh cửa kia là cái gì? Cái đó cùng Bắc Đẩu và Chí Tôn lại có quan hệ gì?”
Trần Bình hỏi với vẻ mặt đây nghi hoặc.
Sáu người Bắc Đẩu liếc nhìn nhau, sau đó dừng ánh mắt trêи người Hàn Phong.
“Tôi nghĩ chuyện này anh Hàn biết rõ hơn chúng tôi.’ Đạo trưởng Phó nói.
Trần Bình liếc nhìn vê phía Hàn Phong, anh ta đang khoanh tay đứng ở một bên, nhìn miếng ngọc Phượng Vũ trong tay Trần Bình, anh ta nói: “Thiếu chủ, về cửa và chìa khóa, bây giờ còn không phải thời điểm thích hợp để nói cho cậu.
Tôi chỉ có thể nói cho cậu biết một vài điều cơ bản, cho đến nay, người ta đã phát hiện được bốn cánh cửa, một cánh cửa nằm trong lãnh thổ do tổng cục quản lý Cửu Châu canh giữ và bảo vệ; một cánh cửa ở Hoa Kỳ, một cánh cửa ở quốc gia bí ẩn và được bảo vệ bởi Mười hai ngôi đền phía Tây.
Cái cuối cùng này, tôi không tiện tiết lộ.”
“Cửa là cái gì?”
Con cháu nhà họ Chu có người cảm thấy khó hiểu, lúc này mới lên tiếng thắc mắc.
Hàn Phong xoay người nhìn lên bâu trời đầy sao trêи đầu, trong mắt như có ánh sáng: “Cửa, đi tới nơi không ai biết.
Phàm là người có được chìa khóa thì đều có thể bước qua cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692063/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.