*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Bình im lặng lắng nghe, trong lòng anh đã đoán được một chút.
Bây giờ không phải lúc đối phó với lão già này.
Tuy nhiên vụ tai nạn của mẹ có liên quan đến ông ta, anh phải đi một chuyển.
“Sư phụ, nếu con muốn đối phó với ông ta, ngài có giúp không?”
Trần Bình hỏi.
Tiêu Trung Quốc im lặng một chút, ông ấy nói: “Tôi sẽ không trực tiếp ra mặt, nhưng sẽ để Chiến Long cho con điều khiển.”
Dù sao thì điều này cũng liên quan đến Chí Tôn, có rất nhiêu lần, Tiêu Trung Quốc không thể tự ý ra mặt được.
Ông ấy chỉ có thể giúp Trần Bình chống đỡ các mối đe dọa từ phía sau thôi.
Tiêu Trung Quốc nói những lời này ra, trong lòng Trần Bình có thêm chút tự tin, anh cười nói: “Cảm ơn sư phụ.”
Hahal Đâu bên kia điện thoại vang lên tiếng cười sảng kɧօáϊ, Tiêu Trung Quốc bật cười nói: “Thằng nhóc này, bây giờ con càng ngày càng giỏi đấy, còn dám động đến cả Chí Tôn.”
Trần Bình mỉm cười, trò chuyện với Tiêu Trung Quốc vài câu, rồi cúp máy.
Ở bên này, sau khi Tiêu Trung Quốc cúp điện thoại, vẻ mặt của ông ấy dần dần trở nên ngưng trọng.
Sẽ phải đối phó với ông già kia sao? Suy nghĩ một chút, ông ấy cầm điện thoại vệ tinh lên bấm một dãy số, một lúc sau, đầu dây bên kia vang lên một tiếng ho già nua.
“Thưa thầy, Trần Bình đã chuẩn bị ra tay.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692052/chuong-661.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.