*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hồng Vân Tịch.
Đưa người tới rồi! Hồng Thừa Lương nằm trêи mặt đất, nghe thấy những lời này vào lúc này, đột nhiên trở mình, mặt đầy vẻ không tin.
Sao có thể, Vân Tịch sao có thể tới đây chứ? Ông ta rõ ràng đã sắp xếp người đưa cô ta và Hồng Phong ra khỏi Ninh Hải rồi! “Con gái, con gái, không được, nhất định không được!”
Hồng Thừa Lương cố gắng gượng dậy bò khỏi mặt đất, gào thét lên.
Nhưng mà hai nhân viên chiến đấu đã trực tiếp bắt lấy ông ta.
Trân Bình quay người lại, dùng một đôi mắt lạnh lùng giá băng nhìn chằm chằm Hồng Thừa Lương, nói: “Ông tính toán đủ điều, nhưng có phải là chưa từng tính đến việc con gái của ông có cam lòng hay không?”
Hồng Thừa Lương nhìn Trần Bình, hai mắt mở to, vẻ mặt đều kinh sợ và khủng hoảng.
Thình thịch! Ông ta trực tiếp quỳ xuống, không ngừng đập đầu van xin với Trân Bình: “Cậu Trần, xin cậu đó, buông tha cho con gái của tôi đi, tôi thua rồi, Hông Thừa Lương tôi sẽ gánh chịu mọi hậu quả một mình!”
Ngay lúc này Hồng Thừa Lương đã thực sự sợ hãi.
Người mà ông ta yêu thương nhất chính là hai đứa con trai con gái của mình.
Ông ta thà rằng bỏ hết cả nhà họ Hồng, chứ không hề muốn Hồng Vân Tịch và Hồng Phong chịu bất cứ tổn thương nào.
Nhưng mà bây giờ, Hồng Vân Tịch đã quay lại, lại còn đem theo người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691959/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.