*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quay trở về bên phía Hồng Thừa Lương, ông ta đi vào trong nhà, đi đến trước phòng của Hồng Vân Tịch.
“Vân Tịch, là ba.”
Hồng Thừa Lương gõ cửa một cái.
Cửa phòng rất nhanh đã được mở ra, hai mắt Hồng Vân Tịch đỏ bừng, hiển nhiên là đã khóc một trận.
“Ba, thế nào, La Túc nói thế nào, còn muốn từ hôn ạ?”
Hồng Vân Tịch khóc sướt mướt, lộ vẻ rất đáng thương và tủi thân.
Hồng Thừa Lương lắc đầu, nói: “Nhà họ La muốn chúng ta phải chết, người tên là Trần Bình kia lai lịch không nhỏ.
Nhà họ La bởi vì anh ta mà cắt bỏ mọi hợp tác với nhà họ Hồng chúng ta.
Hơn nữa, ở phía Thương hội Hồng Môn cũng nhận cảnh cáo của đối phương, đã hoàn toàn tách khỏi Ngoại Đường của chúng ta để chia nhau mà quản lý.
Nghe vậy, Hồng Vân Tịch kinh ngạc mở to hai mắt! Tình hình sao lại trở thành như thế? Chỉ vừa mới qua mấy ngày thôi mà? “Ba, rốt cuộc tình hình là như thế nào.
Nhà họ La và Thương hội Hồng Môn muốn cắt đứt hợp tác với Ngoại Đường của nhà họ Hồng?”
Giờ phút này Hồng Vân Tịch cảm thấy sợ hãi.
Chẳng lẽ vì một chút sai lâm của mình và em trai mà đã gây nên tai họa? Hồng Thừa Lương thương yêu nhìn con gái, cười an ủi: “Yên tâm đi, ba có cách mà, Ngoại Đường của nhà họ Hồng sẽ không sụp đổ.
Dù cho người khắp thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691953/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.