*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dáng vẻ tên lưu manh kia sưng mặt sưng mũi, cười lạnh nói: “Chỉ dựa vào tên rác rưởi nhà mày cũng muốn tìm tổng giám đốc Thái của bọn tao, đi chết đi.”
Rầm! Đáp lại anh ta là một cú đạp của Trần Bình.
Trực tiếp đạp mạnh vào bụng anh ta, đạp anh ta văng ra ngoài mấy mét, sau đó dính vào cột trêи tường, hôn mê bất tỉnh.
Giờ phút này trong đại sảnh bị sự lạnh lẽo và giết chóc khuấy động.
Trịnh Thái đi theo phía sau Trần Bình, chỉ liếc mắt nhìn đã biết bây giờ ngài Trần tức giận ngập đầu, toàn thân kia sục sôi sự giết chóc, giống hệt hồi ở thương hội Địa Hạ.
Trịnh Thái thấy thế cũng hoảng hốt trong lòng, chỉ lo Trần Bình hủy đi nơi này.
Thái Vận à Thái Vận, mẹ kiếp ông tìm đường chết mất rồi.
Sống thật tốt không được sao, nhất định phải trêu chọc ngài Trần Bình, còn bắt bà chủ Trần và em vợ của anh ta.
“Ê, đây không phải anh Trịnh Thái sao, sao rảnh rỗi đến chỗ nhỏ này của em vậy.”
Giờ phút này Thái Vận đứng trêи cầu thang, trêи gương mặt hung tàn nở nụ cười thân thiện, đem theo mấy tên đàn em đi xuống.
Trần Bình nhấc hàng mi, gương mặt lãnh lẽo, nhìn chằm chằm đám người bên kia đi tới, lạnh giọng hỏi: “Cậu ta chính là Thái Vận?”
“Vâng ngài Trần, người này chính là Thái Vận, chủ tịch tài chính Quảng Kim, dưới tay có tám công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691940/chuong-549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.