Đây là câu nói ngầu nhất Từ Nghệ từng được nghe từ lúc bán Harley đến giờ.
Vừa đến đã hỏi có một trăm chiếc Harley không.
Vẻ mặt Từ Nghệ sững sờ, mãi lâu sau mới cười đau khổ: “Anh, anh chắc chắn muốn mua một trăm chiếc Harley chứ? Hơn nữa còn là mẫu mới nhất?”
Trần Bình bình thản gật đầu: “Đúng, không có nhiều như vậy sao? Vậy chỉ cần là Harley là được.”
Từ Nghệ lại kinh ngạc thêm một lần nữa, Chỉ cần Harley là được.
Anh, anh ta thích Harley đến mức nào cơ chứ? “Anh, hiện tại cửa hàng độc quyền của chúng tôi chỉ có sẵn 32 chiếc, buổi sáng vừa kiểm kê, không có nhiều đến mức một trăm chiếc.”
Từ Nghệ có chút áy náy nói.
Người này thật sự là đại gia sao? Trần Bình vừa nghe, lông mày khẽ nhíu lại nhìn xung quanh: “Chỉ có 32 chiếc thôi à.”
Theo suy nghĩ của Trần Bình, ít nhất phải một trăm chiếc, tuy bây giờ công ty chỉ có mấy chục nhân viên, thế nhưng chỉ cần tuyển thêm người là được.
Lần đầu tiên Từ Nghệ nhìn thấy có khách hàng muốn mua tận một trăm chiếc xe Harley liền một lần.
Cho nên, cô phải nhìn kỹ Trần Bình.
Ngộ nhỡ là một kẻ tâm thần thì sao? Nhìn ngắm một hồi, sắc mặt Từ Nghệ có chút thay đổi, tên này ăn mặc rất tầm thường mà, chiếc quần bò đã bị giặt đến mức bạc màu, và chiếc áo may ô, đôi giày thể thao hơi bẩn, râu ria còn xồm xoàm.
Người như vậy, thật sự mua nổi một trăm chiếc Harley? Lẽ nào đến ra vẻ sao? Nghĩ vậy, tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691431/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.