Tử Hàm cố hết sức dốc toàn lực, dùng gậy tre nhắm vào nam nhân giật tiền kia, đánh xuống, không biết có trúng nam nhân kia không, nhưng khi nghe tiếng kêu bên tai, rõ ràng là đã trúng.
Tử Hàm tập trung nhìn, đầu ong ong, suýt nữa ngất xỉu, chỉ thấy cây gậy trúc trong tay mình không đánh trúng tên giựt tiền, càng không biết vì sao trước đầu gậy trúc có một vật gì đó bén nhọn, đem quần áo mặc ngoài từ thắt lưng xuống phía dưới của một người xé rách ra, lộ ra một mảnh.
Sau khi Tử Hàm nhìn thấy rõ nam nhân phía trước là ai, kinh hoảng vứt bỏ cây gậy trúc, sợ hãi lùi về sau mấy bước: "Vương.. vương gia... Sao ngài lại ở phía trước, ngài... quần áo của ngài?"
Ông trời ơi! Nàng sao lại làm rách quần áo của Triển Vân, còn thấy bộ phận riêng tư của hắn, Tử Hàm xấu hổ đỏ mặt cùng lúng túng, nhưng cái chính vẫn là sợ hãi, sợ hãi Triển Vân thẹn quá hoá giận mà giết chết nàng.
Trên mặt Tử Hàm nóng bừng, lấy tay che kín hai mắt, không dám nhìn. Tại sao hắn lại đột nhiên xuất hiện ở phía trước chẳng lẽ là đến tìm nàng, Tử Hàm ảo não không thôi, chỉ muốn lập tức chết đi.
Lúc này mọi người trên đường đều không hẹn mà cùng dừng lại quan sát, cũng không ai kinh hô. Vương gia ở trên đường bị một nữ nhân kéo rách quần áo, lại còn lộ ra chỗ không nên lộ nữa.
Rất nhiều nữ nhân đi ngang qua đều kinh hô rồi quay đi, cũng có nhiều nữ nhân trẻ đứng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thiep-bi-bo-cua-vuong-gia-manh-tuong/116312/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.