Việc cầu hôn này đối với Hứa Húc mà nói, chỉ là đi ngang qua sân khấu diễn cho có mà thôi.
Dựa vào biểu hiện của Bách Đông Thanh mỗi lần đến Hứa gia, hai người lớn Hứa gia đã sớm xem anh là một nửa con trai rồi, thậm chí có đôi khi còn phê bình cô không đủ quan tâm tới anh, cô tự nhận thật sự là còn oan hơn oan Thị Kính, cũng nhiều lần nói đùa với ba già nhà cô rằng, cô là nhặt được còn Bách Đông Thanh mới là con đẻ.
Đêm trước khi về nhà, Bách Đông Thanh vẫn luôn bận rộn liền tay liền chân, còn cầm quyền sổ nhỏ cùng với cái máy tình, vừa viết vừa tính không biết tính toán cái gì.
Hứa Húc nằm trên giường, nhìn dáng vẻ nghiêm túc dựa vào đầu giường của anh, cười hỏi: “Ngày dày vò khổ cực cả đêm như vậy làm gì chứ, ngày mai cũng chỉ là hình thức làm cho có mà thôi, ba mẹ em cũng sẽ không làm khó anh, anh cứ yên tâm đi!”
Bách Đông Thanh nhẹ nhàng thở hắt ra, quay đầu rủ mắt nhìn cô: “Anh kiểm tra kỹ lưỡng danh sách quà tặng một lần nữa, sợ bỏ sót.”
Hứa Húc bật cười: “Sót thì thôi, cũng không phải là việc gì ghê gớm.”
Bách Đông Thanh nghĩ nghĩ, lại nói: “… Anh vẫn cảm thấy sinh lễ có hơi ít.”
Hứa Húc không thèm nhìn anh nói: “Sính lễ cũng chỉ là hình thức mà thôi, không chênh lệch nhiều so với giá thị trường là được rồi. Dù sao mục đích của lễ ăn hỏi chính là gia đình nhỏ chúng ta được gặp nhau mà.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-theo-duoi-anh-sang/1717578/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.