Hứa Húc là bị tiếng chim hót vang đánh thức. Mở mắt ra, bên người đã trống không, Bách Đông Thanh đã sớm rời giường đi ra ngoài, chỉ còn lại mùi hương quen thuộc trên người anh tản mát trong không khí.
Bên ngoài loáng thoáng vang lên tiếng bước chân cùng với tiếng nói tiếng cười, hẳn là thôn dân tham gia sửa cầu đã đến bắt đầu làm việc. Hứa Húc ngồi thẳng dậy, mới nhận ra là lưng có hơi đau, cũng không biết là do giường gỗ quá cứng, hay là tối hôm qua vận động quá mức.
Cô cầm lấy cái đồng hồ đeo tay đặt cạnh gối đầu nhìn xem, phát hiện đã hơn chín giờ rồi, trong lòng không khỏi kinh ngạc, cô vậy mà ngủ thẳng một giấc mười tiếng đồng hồ.
Khoảng thời gian này, bởi vì lo lắng cho Bách Đông Thanh đang bôn ba bên ngoài, mặc dù nằm ngủ trên chiếc giường lớn thoải mái dễ chịu ở nhà, nhưng vẫn không có được một giấc ngủ ngon. Hôm qua cuối cùng cũng gặp lại nhau, tảng đá trong lòng rốt cuộc cũng có thể buông xuống.
Chiếc giường gỗ trong căn phòng ký túc xá của ngôi trường tiểu học toạ lạc nơi sơn thôn này tuy có chút đơn sơ, nhưng lại có thể làm cho cô có được cảm giác của một giấc ngủ ngon trọn vẹn.
Tâm trạng của Hứa Húc thoải mái thở ra một hơi sâu, bước xuống giường duỗi thằng cánh tay, cửa phòng ký túc xá bị đẩy ra một cách nhẹ nhàng từ bên ngoài, khuôn mặt của Bách Đông Thanh tuy bị rám nắng nhưng vẫn tuấn tú như trước, cẩn thận bước vào, thấy cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-theo-duoi-anh-sang/1717576/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.