Đi trong màn đêm tối, tôi không định hình được mình đang đi đâu, về hướng nào..Với lại một phần tôi cũng không thông thạo tiếng bên này, nhìn thấy biển báo bên đường tôi cũng chẳng biết dịch sang tiếng việt nốt..chiếc xe cứ thế bon bon trên đoạn đường thật dài, đi thẳng rồi lại quanh co ngõ nhỏ rồi lại đi tới đường trục chính.. sau một hồi uốn lượn trên các con đường, khoảng chừng 1 giờ đồng hồ sau đó chiếc xe mới dừng lại tại một ngôi nhà khang trang và lộng lẫy ( trái ngược với suy nghĩ ban đầu của tôi là mẹ sẽ bị giam giữ tại nơi hoang vu, vắng vẻ)...một người đàn ông cao lớn, săm trổ đầy mình mở cửa xe cho tôi..
- xuống xe đi..
- đến nơi rồi sao?
- chủ tịch đang đợi cô trong đó..
Tôi được bịt mắt dẫn đi đến một con đường khá dài mới vào được đến trong nhà.. Tiến đến cửa chính thì họ mới bắt đầu tháo vải đen trên mặt tôi xuống... ấn tượng đầu tiên khi tôi nhìn thấy chính là ngôi nhà với nội thất tất cả đều được rát vàng lộng lẫy, ở phòng khách, ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng, bố Vũ Hàn tay cầm ly trà nóng nhâm nhi..
- cô còn đứng đó làm gì..?
Tôi mím chặt môi, từng bước, từbg bước tiến lại gần chỗ ông ngồi.. theo phép lịch sự vì ông chính là bố của anh nên tôi cúi đầu chào một cái..
- cô ngồi xuống đi..
Tôi chần chừ không muốn ngồi..
- ngồi xuống rồi chúng ta nói..
- chủ tịch.. cháu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-trang-buby/2375873/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.