Đêm đến Thừa Dật trong tình trạng say khướt, người nồng nặc trở về nhà. Cô đâu rồi, sao không ra đón anh. Thường ngày mỗi lần anh say rượu người đầu tiên anh thấy chính là bóng dáng nhỏ bé chạy lại đỡ anh. Trong lòng Thừa Dật hiện lên cảm giác sợ hãi, anh mặc kệ cho mình đang say, loạng choạng chạy lên phòng của cô. Cửa phòng vẫn mở, bên trong mọi thứ vẫn như cũ, gọn gàng sạcch đẹp, nhưng chủ nhân của nó đi đâu rồi. Anh cầm đơn ly hôn trong tay, nét chữ đẹp đẽ, ngay ngắn, phía dưới cô đã kí tên. Dường như cô đã khóc, nước mắt của cô đã khô trên tờ đơn li hôn.
" Khả Ái, em đâu rồi " Một lần nữa anh lại đánh mất người anh yêu, Khả Ái không còn ở đây anh biết phải làm thế nào. Anh muốn nói với cô anh yêu cô mà, anh muốn nói với cô anh không muốn ly hôn với cô mà.
Giá như cô có ở đây thì tốt, anh muốn được cô an ủi. Lạc Y em gái anh, anh phải đối mặt với nó thế nào đây. Tại sao ông trời lại trêu ngươi anh như vậy.
" Anh không kí " Thừa Dật xé tờ đơn ly hôn thành những mảnh giấy nhỏ. Anh nằm trên chiếc giường hàng ngày mà cô hay ngủ, mùi hương của cô vẫn còn lưu lại. Hơi ấm của của, những giọt nước mắt đã khô của cô...
Anh không biết mình đã ngủ từ khi nào, thức dậy anh thấy mình vẫn nằm trên giường của cô. Anh về phòng thay quần áo rồi đi xuống nhà, căn nhà không bóng người. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-thanh-ngoc/1851187/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.