Cả đêm cô không thể nào chợp mắt được, cứ nhắm mắt trong đầu cô lại không ngừng văng vẳng câu nói của anh khi nãy, ngước mắt nhìn lên trần nhà cô cảm thấy mình rất cô đơn, lạc lõng. Ước gì có mẹ ở đây thì hay biết mấy, cô sẽ xà vào lòng mẹ khóc một trận cho đã. Nhưng ước cũng chỉ là ước, cô làm gì có cha có mẹ chứ cô chỉ là một đứa trẻ mồ côi.
Cô cứ nằm đó suy nghĩ vu vơ, chắc do vì khóc nhiều quá nên cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi cô thức dậy đã là 8 giờ sáng. Xuống giường, vệ sinh cá nhân sạch sẽ sau đó cô đi xuống nhà tự làm bữa sáng cho mình. Đang chuẩn bị ăn sáng thì bỗng điện thoại trên bàn rung lên, người gọi đến chính là Thừa Dật. Vì vậy cô nhanh chóng nhấc máy.
" Em nghe "
" Tôi để quên hợp đồng ở nhà, 15 phút sau mang tới cho tôi "
Chưa để cô phản ứng đầu giấy bên kia đã cúp máy chỉ còn là tiếng tút tút.
Nhìn vào cuộc gọi trên màn hình, chỉ có vỏn vẹn mười mấy giây. Lại nhìn bữa sáng chưa kịp ăn kia, cô đứng dậy đi lên thư phòng của anh lấy bản hợp đồng trên bàn sau đó bắt taxi mang đến cho anh.
-------
Tập đoàn W&A người người ra vào tấp nập, bên trong nó là cả một vùng trời xa hoa. Nhân viên nhìn thấy sự xuất hiện của cô liền nhìn cô bằng ánh mắt coi thường, khinh bỉ, chỉ trỏ bàn tán.
" Kia không phải cô vợ trên danh nghĩa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thay-the-thanh-ngoc/145183/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.