"Tôi hỏi cô, ai có thể hiểu rõ siêu năng lực nhiều hơn tôi chứ?"
"Hình như em có nghe nói tới nó rồi thì phải." Nhậm Hoa Nhan suy tư gì đó:
"Anh ấy bị thương ạ? Chắc là có chuyện gì không hay xảy ra, nên đoạn ký ức ấy mới tự động bị xóa đi?"
"Không biết." Diệp Phi nhún vai:
"Anh chỉ biết, vào năm 3058, Lục Triển Thành xông vào trại huấn luyện thứ 5 Vân Hà, không ai biết lai lịch của cậu ấy, vốn là phải bị đuổi đi, nhưng lúc đó lại xuất hiện một giáo viên có tên tuổi giữ cậu ấy lại đội mình."
Diệp Phi dừng một chút rồi bổ sung:
"Đương nhiên, người đó không phải anh. Lần này anh cướp người trước khi vị giáo viên kia mở miệng. Sau đó thì... năng lực của vị giáo viên muốn tóm Lục Triển Thành rất mạnh, tài nguyên cũng rất tốt, Lục Triển Thành ở trong đội trưởng thành rất nhanh, cuối cùng giành lấy chức quán quân huyền thoại cùng đồng đội của mình."
"Đó chẳng phải là chuyện tốt ư? Nó với việc Lục Triển Thành mất trí nhớ có liên quan gì?"
Chu Chính Ninh hỏi:
"Tất nhiên là có liên quan. Sau khi nắm được hạng nhất, trại huấn luyện xảy ra biến cố nhỏ, tóm lại cũng không phải chuyện tốt gì. Dù sao đến cuối cùng, khi Lục Triển Thành bị đưa đến chỗ anh thì cũng đã không còn ký ức rồi."
Diệp Phi ngáp một cái.
"Vậy rốt cuộc là có chuyện gì?"
Tần Cảnh mất kiên nhẫn, nghe mà sốt ruột.
Kết quả cô liền thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3745550/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.