🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi vẫn thích anh gọi tôi là rắn nhỏ hơn



Diệp Phi không nhớ bản thân đã tỉnh lại thế nào.



Anh bị chôn vùi dưới đống đổ nát của đá vụn và mảnh vỡ thủy tinh, bị những mảnh nhỏ sắc bén ấy cứa vào tay khi đang vùng vẫy, nhưng miệng vết thương rất nhanh đã tự động khép kín, chỉ còn sót lại vài vết muội than bám trên da do đám cháy tạo thành.



Biển lửa hừng hực trong đêm bị dập tắt, tòa bệnh viện trắng xóa nhuộm lên một màu khói ảm đạm từ hỏa hoạn.



Diệp Phi ngồi trên bãi phế tích của khung cửa sau khi bò ra khỏi đống đổ nát, ánh mắt vô hồn ngước lên nhìn bầu trời trên cao.



Đêm đã qua, một vệt sáng hồng nhạt nhô ra khỏi đường chân trời, ánh bình minh chiếu rọi lên người Diệp Phi, cũng nhuộm cho anh thêm một lớp màu ấm áp. 



Rõ ràng cảnh sắc nơi ban mai tràn ngập tia hy vọng nồng ấm, nhưng anh lại cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.



Trên gương mặt Diệp Phi không có xúc cảm nào, anh giống như một con rối gỗ ngồi yên tại chỗ, rất lâu mới từ từ đứng dậy.



Diệp Phi không rời khỏi đây ngay.



Anh bế thi thể của Nhậm Hoa Nhan ra khỏi bãi phế tích, sau đó quay về tìm Chu Chính Ninh lẻ loi ở hành lang lầu ba. Cuối cùng cô độc quỳ gối trước cánh cửa đổ nát, dọn những mảnh thủy tinh và lớp đất đá để đào tìm ông Lưu.



Đầu ngón tay trầy xước không ngừng chảy máu cứ liên tục lành lại, Diệp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3563725/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Sống Sót 01
Chương 45: Mạc Hàm - 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.