Tôi cứu được!!!
Diệp Phi đột ngột mở mắt ra, cơn đau thắt tim dồn dập ập đến trong cơ thể.
Anh siết chặt lấy vải áo trước ngực, cuộn tròn trên mặt đất chờ đợi cơn khủng hoảng qua đi.
Màn hình sáng trên vòng tay hiện ra trạng thái tinh thần "nguy cấp" đang lùi về sau từng bậc, cuối cùng ngừng ở mức "khỏe mạnh".
Diệp Phi đổ mồ hôi lạnh, rất lâu sau mới vượt qua cơn đau rồi bình tĩnh trở lại.
Đây là lý do khiến anh ghét đánh nhau.
Cơ thể anh vốn không tốt, sau khi tử vong hoặc sử dụng năng lực quá độ sẽ lâm vào giai đoạn hỗn loạn trong thời gian dài, cảm giác chóng mặt và vô số ký ức xâm nhập vào đầu khiến anh khó chịu muốn chết.
A, vừa nãy anh làm gì vậy.
Diệp Phi nhăn mày, cảm thấy bản thân nhớ tới việc gì đó rất quan trọng, nhưng khi quay qua thì lại quên mất.
Vậy bây giờ anh đang muốn làm gì.
Diệp Phi bò dậy từ trên đất.
À, vừa bị ngã cầu thang, bây giờ định xuống tầng hầm tìm Từ Miểu.
Diệp Phi khó khăn đứng dậy, vịn vào tay nắm kéo cửa ra.
Cấu trúc tầng hầm khác với tầng trên, hành lang ở đây chỉ có một buồng, chắc hẳn là "phòng điều trị".
Thể chất và tinh thần Diệp Phi đã gần như hồi phục nhờ vào chữa trị tuyệt đối, ngoại trừ một số nơi trên cơ thể hơi khó chịu thì còn lại vẫn rất bình thường.
Anh lấy thẻ định danh từ trong túi, áp lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3563054/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.