Đây là sơ suất của chúng tôi, hy vọng bác sĩ không hoảng sợ
Nhậm Hoa Nhan vẫn luôn thản nhiên ngồi bên cạnh nghe Chu Chính Ninh gọi điện.
Lúc cậu nói xong từ "không được", trước mắt Nhậm Hoa Nhan đột nhiên lóe lên ánh sáng đỏ, nháy mắt tiếp theo đỉnh đầu Chu Chính Ninh cũng hiện ra một dòng thông báo:
【Hành vi cực đoan】
Nhậm Hoa Nhan nhớ nội quy y tá có nói rằng:
*Trong lúc gọi điện nếu bệnh nhân đưa ra những thông tin không phù hợp với tình hình thực tế của bệnh viện, hãy lập tức kết thúc cuộc trò chuyện và xoa dịu người giám hộ, đưa bệnh nhân đến phòng điều trị lầu 2, giao cho bác sĩ tiến hành chữa bệnh.
Em khó xử nhìn Diệp Phi.
Diệp Phi cũng nhớ ra, nhìn thấy biểu cảm của Nhậm Hoa Nhan đoán được tình hình, vì vậy hếch cằm ra hiệu em làm theo nội quy.
Chu Chính Ninh vì thế mà bị giật lại điện thoại.
Nhậm Hoa Nhan tuy còn nhỏ nhưng có khả năng ứng biến rất tốt. Dùng giọng điệu trang trọng xin lỗi người giám hộ, đồng thời nói vài lời quan tâm mong bệnh nhân sớm bình phục, sau đó kết thúc cuộc trò chuyện.
Chu Chính Ninh vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, cho đến khi Diệp Phi gõ đầu cậu:
"Em... chẳng phải anh nói là đừng quá tiêu cực sao?"
"Không có mà?" Chu Chính Ninh chấm hỏi cực mạnh, ấm ức không chịu được:
"Em chỉ nói 'không được' thôi cũng tính là tiêu cực hả? Nhạy cảm quá vậy!"
"Em phản đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3552690/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.