Alo? Có phải Từ Miểu không?
Chia sẻ góc nhìn thứ ba kết thúc, Diệp Phi cẩn thận nghiên cứu nội dung, nhận ra trò chơi này thế mà thực sự tốt đến mức cung cấp rất nhiều thông tin cho bọn họ.
Anh vỗ vai Nhậm Hoa Nhan nói:
"Được rồi em gái, từ giờ trở đi em sẽ trở thành một y tá đầy tự hào, phải nhớ rõ nội quy đấy."
Nhậm Hoa Nhan gật đầu, dừng một chút do dự nhìn hai ông bà bên cạnh.
Bây giờ trở thành y tá xem như bản thân đã an toàn, nhưng hai ông bà vẫn đang là bệnh nhân, vẫn phải tiếp tục "điều trị" mấy lần nữa.
Nhậm Hoa Nhan có hơi lo lắng, nhưng Diệp Phi đã giúp em quá nhiều, em không muốn gây thêm phiền toái cho anh.
Diệp Phi chú ý tới biểu cảm của Nhậm Hoa Nhan.
Anh cũng đau đầu chẳng biết dàn xếp cho hai ông bà thế nào, thở dài nói nhỏ:
"Sẽ có cách thôi."
Cách đơn giản nhất bây giờ là mỗi lần điều trị sẽ tiến hành đổi thẻ định danh cho NPC bệnh nhân khác, nhưng vấn đề là bệnh viện này không có lịch trình cụ thể, không biết được thời gian điều trị và vùng an toàn.
Hoặc là đổi đồng phục với hai y tá còn lại, nhưng làm thế họ phải tuân theo nội quy, không thể ở cạnh và chăm sóc nhau được.
Diệp Phi cũng trở nên lo lắng.
Sau khi im lặng một lúc, anh đột nhiên nghe thấy Giản Linh Tây bên cạnh cất lời:
"Mọi người chỉ vừa mới nhập viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/3544620/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.