"Tiểu Cao, bình tĩnh, đừng manh động."
Diệp Phi ném Allegro vào thùng các-tông, cầm ống tay áo của Tần Cảnh, kéo cô lại.
"Nó không có ý xấu."
"??" Tần Cảnh khó tin nhìn anh, sau đó lướt qua Trương Trần Khảng.
Thằng bé nhìn họ chằm chằm, ánh mắt ngập tràn sát khí, vậy mà không có ác ý à?
Diệp Phi cũng nhận ra vẻ mặt "tôi không tin" của Tần Cảnh, anh chột dạ, cuối cùng ngả bài:
"Được rồi, tôi thừa nhận, tôi cảm thấy cô đánh không lại nó, vậy nên chúng ta không thể ra tay trước, chỉ có thể cược xem nó có ý tấn công chúng ta hay không."
"... Anh coi thường tôi quá rồi đấy."
"Đó không phải là vấn đề, cô có thấy sương đen sau lưng nó không?" Diệp Phi hất cầm về phía Trương Trần Khảng:
"Không lầm thì thứ đó có lẽ là phương thức tấn công của nó. Những móng vuốt đen này khá chính xác, nếu cứ tiến lên đánh khả năng cao sẽ thất bại. Không cần phải mạo hiểm cận chiến làm gì."
"Anh chắc chứ?" Tần Cảnh nhướng mày.
"Không chắc, năm mươi năm mươi. Cô cũng có thể thử, thắng thì ăn mừng lớn, thua thì... Đừng nhìn tôi, nói rồi, tôi chỉ là cọng bún sức chiến đấu bằng năm, không cứu được cô."
"..."
Tần Cảnh trừng mắt khinh thường.
Trương Trần Khảng vẫn luôn đứng trong góc đúng lúc này đột nhiên cử động.
Cả hai đều trở nên căng thẳng, quan sát hướng đi của nó.
Nhưng câu chuyện bịa đặt vừa rồi của Diệp Phi xem ra là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/2813787/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.