Đi chết hết... cho tôi
Lâm Tiêm Tiêm không thích trường tiểu học Lữ Giang, cũng không thích những người trong trường.
Dì trực ban là một người phụ nữ trung niên mập mạp, mái tóc xoăn như sợi mì, đến buổi tối, dì ta sẽ cuốn lô tóc mình lên, sau đó mặc một bộ váy ngủ và mang theo đôi dép lê, vừa đi vừa ngân nga một bài hát.
Lâm Tiêm Tiêm thường bị những đứa trẻ cùng phòng nhốt ngoài cửa.
Mỗi lần ra ngoài đều nhớ mang theo chìa khóa, nhưng chỉ cần quên một lần, lúc quay về, bất kể có xảy ra chuyện gì cánh cửa cũng không chịu mở. Chuyện tồi tệ hơn cũng có, ví như việc ba người trong phòng ngủ sẽ khóa cửa lại, không để cô bé vào.
Dì trực ban đi kiểm tra buổi tối, nhìn thấy Lâm Tiêm Tiêm ở hành lang sẽ gọi cửa giúp, thuận miệng mắng một câu, sau này không được nhốt bạn ngoài phòng nữa.
Nhưng dì ta không phải người kiên nhẫn, sự việc lặp lại nhiều lần cũng khiến người phụ nữ này thấy phiền. Dì ta bắt đầu dạy dỗ Lâm Tiêm Tiêm, câu mà Lâm Tiêm Tiêm nghe nhiều nhất chính là:
"Lâm Tiêm Tiêm? Lại là em! Bây giờ là mấy giờ rồi, sao không đi ngủ đi?"
"Trong phòng nhiều bạn như thế sao chỉ có em là bị nhốt ở ngoài? Lý do gì các bạn lại vô duyên vô cớ bắt nạt em? Có từng xem lại bản thân mình chưa?"
"Tôi từng nghe cô chủ nhiệm nói, trước đó em còn dám bỏ gián vào ly nước của bạn, tính cách xấu xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-song-sot-01/2813785/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.