Nghe Chu Đình Trạo khen, Tang Như kiêu ngạo ‘hừ’ một tiếng, nhân cơ hội nói: “Thế có nên tặng tôi thứ gì đó xem như khen thưởng không nhỉ?”
Ánh mắt sáng lấp lánh chẳng khác nào đứa trẻ đòi ăn kẹo, Chu Đình Trạo không chút do dự đáp: “Được, cậu muốn thứ gì nào?”
“Bất cứ thứ gì cũng được hả?”
Rõ ràng đã dọn sẵn đường cho anh, thế nhưng anh chẳng chịu đi vào, mà chỉ nói: “Còn phải xem là muốn gì.”
“Keo kiệt.” Tang Như lẩm bẩm oán trách, sau đó càng lớn mật tiến đến gần anh hơn, ghé sát bên tai, thấp giọng hỏi: “Muốn cậu ‘cắm’ vào trong, được không?”
Bàn tay đang xoay bút của Chu Đình Trạo thoáng ngừng lại, một lúc sau anh mới chậm rãi ngước mắt lên, nhìn về phía cô.
Tang Như đang chớp chớp mắt, bỗng nghe anh vô tình nói: “Không được.”
Cứng đầu thật, hẳn vẫn là vì chuyện tuổi tác của cô nên anh nhẫn nhịn đến thế. Nhưng cô cũng đâu thể trực tiếp nói với anh rằng: “Bà đây lớn hơn cậu tận chín tuổi đó!”. Thế này cũng không được, thế kia cũng không xong, Tang Như kìm nén sắp phát điên luôn rồi,
Cô nhíu mày, nửa đùa nửa thật, không vui hỏi: “Vì sao thế?”
Còn chưa đợi được câu trả lời của Chu Đình Trạo, thì đã có người gọi cô: “Tang Như, có người đến tìm cậu này.”
“Tới liền.”
Tang Như đứng lên, liền thấy Lạc Hà đang khoanh tay dựa người vào cửa, nhìn về phía cô với ánh mắt nghiền ngẫm.
Cô quay sang ‘hừ’ với Chu Đình Trạo thêm tiếng nữa rồi mới cất bước đi ra ngoài, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quen-gay-an/1673032/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.