*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Cà phê Phin
"Ba ơi, con đến rồi." Trong phòng bệnh, một ông lão vừa mới giải phẫu xong vài ngày trước đang nằm ở trên giường, trên người cắm đầy những cái ống, liếc nhìn qua đã thấy giật mình.
Ông lão nghe thấy có người gọi mình, đẩy mí mắt lên hơi quay đầu sang đáp lại.
"Hôm nay ba thấy thế nào?" Người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ kéo cái ghế ngồi xuống cạnh giường, sau đó liền cầm lấy hồ sơ bệnh án bên giường lật xem.
"Khụ khụ, tốt hơn chút, chỉ là vết thương có hơi đau." Ông lão mấy ngày trước mới phẫu thuật tim, lúc đó đang ở trong hội nghị đột nhiên quỵ xuống, làm mọi người sợ đến náo loạn, sau đó được đưa đi bệnh viện. May mà tiến hành giải phẫu đúng lúc, bằng không hậu quả khó mà lường được.
"Đúng rồi, chuyện của công ty." Ông lão lại mở miệng nói.
"Chuyện của công ty ba đừng lo, con từ nước ngoài trở về, sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời ba đi làm, ba cẩn thận dưỡng bệnh đi." Ông lão nghe tới đây mới thấy yên lòng, thật sự ông phải rất may mắn mới có một đứa con trai như thế.
Đúng rồi, con trai của Lý Trùng Mậu ông – Lý Dật Thành, đương nhiên là rồng phượng trong loài người.
Năm đó ông tay trắng dựng nghiệp, từ một công nhân nhỏ phấn đấu thăng cấp, mới tạo thành đại nghiệp thiên thu này, một tay sáng lập lên nhà máy đại nghiệp căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-que/370440/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.