🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Hy vọng cậu có thể vui vẻ"

Editor: CO6TINY

- Nếu yêu là đau thương, người còn dám yêu tôi không? Đã quên đi bắt đầu, cũng không bận tâm cái gì là đau khổ, tôi của bây giờ chỉ muốn quan tâm người, chỉ muốn người vui vẻ, chỉ có thế mà thôi...

Gió bắc thổi qua làm lá cây kêu xào xạc, tựa hồ sợ quấy nhiễu thiếu niên đang vùi đầu khóc kia, Tưởng Đông Hiểu nhẹ nhàng tiến lại gần Dương Văn Húc, nâng đầu đang vùi trong đầu gối của cậu lên, đặt lên vai mình, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cậu. Khi đỡ cậu dậy, nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của Dương Văn Húc, trong lòng không khỏi chua xót. Cậu ấy rốt cuộc là người thế nào, có chuyện cũ gì giấu trong lòng, tại sao nhìn mặt cậu cứ phảng phất nét đượm buồn thế.

Dần dần, tiếng khóc của Dương Văn Húc ngừng lại, cậu rời khỏi vai Tưởng Đông Hiểu, cúi đầu lặng thinh. Tưởng Đông Hiểu muốn hỏi chuyện cậu, nhưng vẫn không hỏi ra, chỉ lặng lẽ nghe Dương Văn Húc thút thít bên cạnh.

Qua một lúc lâu... Dương Văn Húc ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng nhìn Tưởng Đông Hiểu, cậu nói: "Xin lỗi, làm liên lụy đến cậu."

Tưởng Đông Hiểu có chút vui mừng, nghe thấy giọng nói của Dương Văn Húc, cảm giác tâm trạng cậu đã tốt lên nhiều rồi, nói: "Nói gì thế! Chuyện này cũng không liên quan gì đến cậu."

"Tôi... là một người rất kỳ lạ, là người xấu, ai ở cạnh tôi cũng chẳng gặp được điều gì tốt đẹp hết." Dương Văn Húc suy nghĩ rồi nói.

Tưởng Đông Hiểu phá lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-trong/271475/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Quan Trọng
Chương 12: *
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.