"Vũ hội"
Editor: CO6TINY
——Bước chân trên sân khấu thanh xuân luôn có phần luống cuống, quên mất phải bắt đầu thế nào, nhưng vẫn đắm chìm trong giai điệu quyến rũ kia, mọi buồn đau vẫn sẽ còn đó, để rồi chạy trối chết trốn đi...
Tối, hội học sinh tổ chức vũ hội giao lưu kết bạn trên sân thể dục, không gian rộng lớn được vòng lại, người người chen chúc nhau bên trong. Tưởng Đông Hiểu vừa mua hai cốc sữa đậu nành từ căn-tin, đưa cho Dương Văn Húc một cốc, hai người ngồi trên thềm đá cao nhìn không khí sôi động nhộn nhịp phía dưới cách đó không xa. Trong lễ kỉ niệm thành lập trường đợt này, chủ nhà ăn hào phóng mời tất cả giáo viên lẫn học sinh dùng bữa tối, ai nấy đều được ăn tối miễn phí, tất nhiên chỉ có một đem duy nhất này thôi. Tưởng Đông Hiểu kéo Dương Văn Húc đến nhà ăn, còn nói không thể lãng phí cơ hội hàng năm có một này được, không tốn xu nào cũng có cơm bỏ bụng.
"No bể bụng rồi!" Tưởng Đông Hiểu nằm ngửa ra, tựa đầu vào thềm đá phía trên.
"Ai bảo cậu ăn cho lắm vào." Dương Văn Húc cắn ống hút cười khúc khích nói.
"Sao mà không ăn được, cũng lợi cho cái căn-tin này quá thể."
"Một bữa cơm có đáng bao nhiêu đâu chứ."
"Này, tôi không muốn bị bọn họ chiếm tiện nghi đâu nhá."
Đêm, ánh trăng trong vắt treo cao trên bầu trời, gió bắc lành lạnh thổi qua từng đợt. Dương Văn Húc áp cốc sữa đậu nành vẫn còn ấm trên tay lên mặt, hà hơi thở ra khí, dạo quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-trong/271474/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.