Lúc này ta cũng không biết phải làm thế nào, ông nội từng nói với ta, khi xuất hiện tình trạng này, biện pháp tốt nhất là tìm những đứa trẻ dưới mười tuổi có bát tự cứng rắn ngồi quan trấn tà. Chỉ có điều giờ đi đâu tìm được đứa trẻ như thế, cho dù trong thôn này có đứa trẻ như vậy, dựa theo tình trạng quỷ dị hiện tại, cha mẹ nào có thể đồng ý để con của mình lây dính những thứ không may này.
Chỉ có thể dùng cách còn lại, ông nội ta nói nếu ta bị phá thân trước năm mười tám tuổi thì biện pháp này không còn thực hiện được nữa, hi vọng ông nội không lừa ta.
Ta cắn nát ngón tay, đầu ngón tay dính máu vẽ lên mép nắp quan tài, cố gắng chịu đựng sự đau đớn và từng tia âm hàn truyền qua đầu ngón tay vào cơ thể, vẽ một vòng quanh quan tài.
Mặt trời cao ba trượng, nhưng ta lại có cảm giác như đang ở giữa hố băng, nhịn không được run rẩy, vội vàng gọi mấy người khiêng quan tài đến khiêng thử.
Mấy người khiêng quan tài có chút không tình nguyện, chỉ cho tới khi Giang Trường Hải nói sẽ cho bọn họ thêm tiền, bọn họ mới cẩn thận từng ly từng tý khiên quan tài lên.
Sau khi quan tài một lần nữa được khiêng lên, đội ngũ đưa tang đều thở ra một hơi, ta lại cảm thấy cái cảm giác âm hàn trên cơ thể tăng thêm, không ngừng hắt hơi, chảy nước mũi, giống như là bị cảm cúm vậy.
Lúc đến sau núi, ta lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-quan-tai/2542969/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.