Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Sắp xếp vài bộ quần áo, Cố Thầm lên xe của Lệ Gia Thụ.
Lệ Gia Thụ ngồi ở ghế phụ lái, quay lại nhìn Cố Thầm ngồi ở ghế sau, thấy anh vẫn mặc bộ đồ thoải mái rộng rãi nhưng khí chất bình tĩnh điềm đạm của anh ấy khiến Lệ Gia Thụ cảm thấy như mình là thư ký của anh dâu vậy.
Không đúng, thư ký của tổng giám đốc đã là quản lý cao cấp rồi, quá ưu tú, mình chỉ là một trợ lý ngốc nghếch.
Anh ta hỏi: "Anh dâu, bây giờ chúng ta đi công ty? anh đã ăn chưa?" Bây giờ trời đã tối đen.
Cố Thầm nhạt nhẽo nói: "Đi nhà em."
Lệ Gia Thụ ngập ngừng: "Hả? Anh dâu, không phải chúng ta đang đi làm thêm giờ sao?"
Cố Thầm nói: "Làm nhưng làm ở nhà em, làm xong có thể ngủ."
Lệ Gia Thụ tiếp tục: "Hả? Tối nay chúng ta còn ngủ sao?"
Cố Thầm nói: "Đúng vậy, cố gắng ngủ trước 10 giờ rưỡi."
Lệ Gia Thụ nhìn đồng hồ: "..." Bây giờ đã hơn 7 giờ, thời gian di chuyển mất một giờ, nghĩa là thời gian làm thêm giờ hôm nay chỉ còn hai giờ...
Cố Thầm nhắc nhở thêm: "Để tránh lãng phí thời gian, khuyên em nên bảo trợ lý mang tài liệu đến trước."
Lệ Gia Thụ vội vàng móc điện thoại ra: "Được, được, em sẽ sắp xếp ngay." Ngay khi Cố Thầm mở miệng chỉ đạo, anh thực sự có cảm giác làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701975/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.