Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Sau khi tốt nghiệp và vào làm việc tại công ty của gia đình, Cố Hằng được Cố Trung Mậu giao phụ trách mảng nhà máy hóa chất. Tuy nhiên, do nhà nước ngày càng chú trọng đến bảo vệ môi trường và phát triển kinh tế bền vững, ngành công nghiệp hóa chất của nhà họ Cố năm nào cũng đi xuống.
Chẳng hạn như xử lý chất thải nhà máy, trước đây có thể tự xử lý sơ qua và thải ra nhưng bây giờ tiêu chuẩn thải ra đã nâng cao, chi phí xử lý chất thải nhà máy cũng tăng lên nhiều. Tự xử lý thì chi phí quá cao, hiện giờ Cố Hằng đang khó khăn tìm kiếm một công ty xử lý chất thải chuyên nghiệp.
Anh ta trước hết tìm đến Lệ Gia Thụ, bị từ chối một cách bất lịch sự, hiện giờ những công ty được hỏi giá thì báo giá cũng không lý tưởng.
Trong quá trình hỏi giá, khi nói chuyện với giám đốc của một công ty xử lý chất thải, ông Vương cảm thán: "Bây giờ tiêu chuẩn cao, thanh tra môi trường lúc nào cũng theo dõi, kinh doanh không dễ dàng... hơn nữa, hôm qua đã mở thầu, quyền kinh doanh đặc quyền thuộc về Hoàn Vũ Môi Trường rồi, trong giai đoạn chuyển tiếp hai năm, chúng tôi sẽ dần rút khỏi thị trường thành phố H."
Cố Hằng ngạc nhiên: "Cái gì?! Hôm qua Hoàn Vũ Môi Trường trúng thầu à?" Đây không phải là công ty môi trường của Lệ Gia Thụ sao? anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701974/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.