Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu
Tác giả: Ninh Dực
Edit: Quá khứ chậm rãi
Các nhóm khác nhau kiên trì tìm kiếm, nhưng không có cách nào tìm được thêm thông tin về anh Cố.
Đầu tiên, khi chương trình bắt đầu giới thiệu, anh Cố chưa kịp nói tên của mình, Đỗ Nhuy Thanh đã xen vào gọi anh là "Tiểu Cố", kết quả là anh Cố cũng tự xưng mình là "Tiểu Cố".
Ôi! Đỗ Nhuy Thanh thật đáng chết! Có một người bạn đại gia như vậy mà không biết tận dụng! Thế là mọi người càng hăng hái nện Đỗ Nhuy Thanh mạnh hơn.
Ngay cả khi gọi điện cho Lệ tổng, anh ấy cũng khách sáo gọi là "Anh Cố." Dù hai người có là đối tác kinh doanh hay gì đi nữa cũng không cần phải khách sáo như vậy! Gọi một cái tên thân mật không được sao! Bực quá!
Về phía tổ chương trình... ôi, lại càng hèn nhát! Không dám công khai tên của anh Cố thì cũng thôi! Đến mặt của anh Cố cũng không dám quay! Đúng là đồ vô dụng!
Khi mọi người đang nhiệt tình chửi Chung Thịnh và khám phá, các chủ đề liên quan đã quét sạch các xu hướng nóng trong đêm, mỗi nhóm đều nhận ra sâu sắc rằng, vị anh Cố này thần bí và đại gia đến mức nào.
[Tôi cứ nghĩ anh Cố tiến thoái lưỡng nan, xử lý Chung Thịnh thế nào cũng không đủ đã...]
[Kết quả là vị anh Cố này từ đầu đến cuối thậm chí còn chưa xuất hiện... thậm chí không ai biết tên và diện mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-qua-duong-a-sau-khi-lien-hon-voi-hao-mon/3701955/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.