Chương trước
Chương sau
Người qua đường gả vào hào môn rồi chỉ muốn nghỉ hưu

Tác giả: Ninh Dực

Edit: Quá khứ chậm rãi

Mọi người đều đang chờ xem "Anh Cố" trong lời đồn có thực sự là đại nhân vật không, có thể không cần cầu xin Chung Thịnh mà tự mình trở lại chương trình không.

Bởi vì, mọi người đều nghĩ rằng, dù anh Cố có thực sự vì công việc bận rộn mà xin nghỉ hay không, chỉ cần anh ta không quay lại chương trình thì vẫn chưa thực sự đánh vào mặt Chung Thịnh.

Nhưng nếu anh ta không đáp lại thì có vẻ như thực sự bị phong sát, sợ Chung Thịnh, vậy thì đừng trách mọi người gán cho anh ta cái mác lừa đảo; nhưng nếu anh ta thực sự ra mặt đáp lại Chung Thịnh, đối đầu với Chung Thịnh thì đại nhân vật thần bí cũng không còn thần bí nữa... maf lại còn rất mất mặt.

Dường như đây là tình huống tiến thoái lưỡng nan, không quan trọng "Anh Cố Thầm bí" chọn cái nào, đều khiến người ta mất hứng.

Chỉ cần giả định một chút về cách đáp lại của "Anh Cố", những "fan" ít ỏi vốn có của anh ta đã tan vỡ:

[Cuối cùng có đáp lại hay không đây? Đại nhân vật thật sự sẽ bị chửi thế này đây? Đây đã là ngày thứ ba rồi, đúng là nhàm chán.]

[Làm ơn ngày mai anh mau lên chương trình mà đánh vào mặt Chung Thịnh được không?]

[Đừng mà... Chung Thịnh ép anh thì anh phải lập tức lên chương trình chứng minh sao? Tổng tài cả ngày làm việc không làm, chỉ quan tâm mấy chuyện này à?]

Tuy nhiên, ngày hôm sau, chương trình lại dẫn đầu mọi suy đoán của mọi người, việc lên hay không lên cũng chẳng còn ý nghĩa.

Bởi vì, chương trình trực tiếp phát thông báo ngừng phát sóng:

[Kính thưa quý khán giả, rất tiếc hôm nay không thể gặp lại các bạn, do gần đây nhiều khách mời xin nghỉ quá nhiều, sau khi nghiên cứu quyết định: tạm dừng cập nhật một tuần...]

Khán giả: [???]

[Đoán đoán đoán, giờ thì không cần đoán nữa rồi, vì chẳng ai cần phải lên cả. [cười to.jpg]]

[Theo quy luật của anh Cố, thực sự là bị trừ một tuần, nhưng anh ấy trực tiếp trừ cả tuần của tất cả các khách mời luôn!!!]

[Hahaha đúng là phải tính thế này, lần trước không phải trừ dùm anh Đình 59 phút 3 giây sao? Lần này trực tiếp trừ dùm tất cả các khách mời một! tuần! liền! Ngạc nhiên không? Bất ngờ không?]

[Quy luật này cũng đáng sợ quá!!!]

[Anh Cố, anh có chút debuff trên người rồi đấy.]

Nhưng khán giả thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Mục Vân Đình và Kỷ Chi Hy cộng thêm Cố Thầm là xin nghỉ đúng, nhưng mấy ngày trước chương trình vẫn không bị ngừng phát sóng cơ mà? Giờ nghĩa là có nhiều khách mời khác cũng xin nghỉ sao? Lại là ai nữa thế?

[Chẳng lẽ debuff của anh Cố khiến các khách mời khác cũng đồng loạt xin nghỉ, khiến chương trình ngừng phát sóng?]

Phải nói rằng, bình luận này đã nói trúng phóc.

Lúc này, hai giáo sư Khổng Phủ Tùng và Vu Hồng đang vội vã quay trở về trường của mình.

Trên đường, cả hai đều đeo kính, lúng túng trả lời tin nhắn và gọi điện thoại khắp nơi.

Trời ơi! Sao đột nhiên có nhiều doanh nghiệp liên hệ với nhà trường về việc tuyển dụng sinh viên đến vậy?! Họ dạy học bao năm rồi, đã lâu không thấy cảnh tượng này!

Họ đã nhờ nhiều người trong giới kinh doanh, nhưng ít ai để tâm, mùa tuyển dụng mùa xuân sắp qua rồi, dù họ cố tình lên chương trình quảng bá cũng không có hiệu quả, cho đến hôm nay...

Rốt cuộc là đại nhân vật nào trong giới kinh doanh đã làm ra chuyện lớn như thế này vì họ thế!!!

Khi về đến trường, họ mới phát hiện ra chuyện này đã gây chấn động đến lãnh đạo nhà trường, lãnh đạo nhà trường vui mừng không nói nên lời: "Thầy Khổng/Thầy Vu, đúng là nhờ mối quan hệ rộng của hai thầy, một khi ra tay đã mời được nhiều doanh nghiệp đến ủng hộ công tác tuyển dụng sinh viên trường chúng ta như thế, còn đích danh những chuyên ngành đó..." Năm nay, những chuyên ngành có tỷ lệ việc làm thấp của trường có thể sẽ giải quyết vấn đề một cách vui vẻ rồi.

Giáo sư Khổng Phủ Tùng và Vu Hồng đều lắc đầu giải thích: "Không phải chúng tôi mời đến, chúng tôi có nhờ nhiều người nhưng không biết là vị tiên sinh hay nữ sĩ tốt bụng nào đã giúp chúng tôi."

Hai trường học và các doanh nghiệp này đối thoại rất sôi nổi, nhưng chỉ tính số sinh viên của vài chuyên ngành đó cũng chỉ vài trăm người, sau khi trừ đi những người không qua vòng sàng lọc hồ sơ, số sinh viên này vẫn không đủ để đáp ứng nhu cầu tuyển dụng của nhiều doanh nghiệp đến vậy?!

Trời ơi! Các thầy cô của những chuyên ngành "hố trời" này sắp rơi nước mắt vì vui mừng, khi nào họ mới thấy được cảnh tượng này?

Trường đại học mà giáo sư Khổng Phủ Tùng làm việc có liên kết 12 trường, trường của giáo sư Vu Hồng có liên kết 7 trường, thế là các trường này cũng đến chia sẻ một phần lợi ích. Ban đầu chỉ là buổi giới thiệu nhân tài nhỏ, giờ trở nên rôm rả và quy mô ngày càng lớn...

Tại hiện trường, giáo sư Khổng không nhịn được hỏi một người phụ trách tuyển dụng của một công ty dược phẩm: "Thưa ông, tôi có thể mạo muội hỏi, ai đã sắp xếp cho các ông đến đây không?" Ông nhớ ông chủ của công ty dược phẩm này họ Trình? Nhưng ông cũng chưa từng nhờ cậy người bạn họ Trình nào cả?

Người phụ trách vẫn giữ nụ cười: "Là một vị họ Cố sắp xếp." Anh ta vẫn còn nhớ vẻ mặt bất đắc dĩ của thiếu gia Tư Dật, người anh cùng cha khác mẹ họ Cố của anh thực sự không được dạy dỗ tốt, nhưng thiếu gia vẫn phải giúp anh ta làm chuyện này.

Giáo sư Khổng: "!!!" Anh Cố! Thật có lòng! Nhưng... anh Cố sao có thể sắp xếp được nhà họ Trình? Họ có quan hệ họ hàng gì sao?

Ông tiếp tục hỏi một công ty khác tên là Kỷ Nguyên Khoáng Sản, ông chủ hình như họ Kỷ? Tuy nhiên, khi hỏi thì câu trả lời là: "Anh Cố."

Giáo sư Khổng: ?

Vì vậy ông gấp gáp hỏi từng người một, một nhà họ Mục, một nhà họ Lâm, nhưng câu trả lời vẫn là: "Anh Cố."

Nhà họ Mục, nhà họ Kỷ, nhà họ Lâm, ba nhà này không thể có quan hệ họ hàng với anh Cố chứ?

Bên kia, Kỷ Chi Hy lại nhắn tin cho Cố Thầm: "Anh Cố, đã kéo theo Vân Đình hoàn thành nhiệm vụ rồi! Anh thật có trách nhiệm xã hội quá! Mặc dù chúng tôi chưa nắm quyền nhưng cung cấp vài vị trí công việc vẫn dễ dàng."

Giáo sư Khổng nhìn thấy những người họ Cố, họ Lệ còn lại cũng không muốn hỏi nữa, không cần nói câu trả lời cũng là anh Cố.

Buổi hội tuyển dụng này, tụ họp nhiều ngành nghề, nhiều thế lực, lại do một tay anh Cố sắp xếp!

Hôm đó, khi ông và giáo sư Vu đi dạo trong chương trình, trên đường gặp anh Cố, ông chỉ tiện miệng nói, anh Cố im lặng một lúc, cũng chỉ hờ hững nói: "Tôi sẽ để ý giúp."

Ông còn tưởng anh Cố có điều khó xử nhưng ngại từ chối trước mặt, không ngờ anh Cố thực sự cân nhắc đến chuyện này! Còn để tâm đến vậy! Giải quyết vấn đề của ông một cách triệt để, còn giúp đỡ các trường khác.

Có sức mạnh triệu tập lớn như vậy, lại có trách nhiệm xã hội trong việc giải quyết vấn đề việc làm, anh Cố rốt cuộc là nhân vật thần bí hô mưa gọi gió đến mức nào trong giới kinh doanh thế!

Giờ thì ông và giáo sư Vu thực sự tin rằng, anh Cố đúng là "đại lão thần bí" mà các bạn trẻ thường nói!

Giáo sư Khổng không kìm được mà nói với các sinh viên: "Các em, tình hình việc làm hiện nay không tốt, các ngành của chúng ta lại càng khó khăn. Nhưng anh Cố đã tập hợp nhiều doanh nghiệp đến cho các em, cung cấp nhiều vị trí việc làm như vậy, sau này các em phải làm việc chăm chỉ, đừng làm anh Cố người đã giới thiệu các em thất vọng."

Học sinh cũng biết rằng giáo sư Khổng tham gia chương trình "Lớp học bổ túc tình yêu" và đã xin nghỉ đặc biệt để trở về vì họ, nên họ cũng có chút hiểu biết về chương trình này, bèn hỏi: "Giáo sư Khổng, anh Cố mà thầy nhắc đến có phải chính là người trong chương trình không? Trên mạng có vẻ như có nhiều người đang chỉ trích anh ấy?"

Có người còn nói: [Thực ra tôi thấy chương trình bị trì hoãn hôm nay, cũng chỉ là tạm thời để anh Cố tránh mấy vấn đề mà thôi.]

[Quả thực vẫn rất khó chịu, chương trình trì hoãn cũng không chứng minh được điều gì...]

[Nếu anh Cố còn giả vờ như không biết gì lúc này, thì chỉ có thể chứng minh những gì Chung thiếu gia nói là thật rồi...]

Mặc dù trên mạng vẫn chưa lan rộng, nhưng dưới sự quảng bá của giáo sư Khổng, nhiều sinh viên các trường đại học đã biết anh Cố đã giúp đỡ rất nhiều, đang chuẩn bị háo hức tham gia hội tuyển dụng liên hợp này, và không khỏi lên mạng xã hội tìm hiểu xem anh Cố, người có thể tập hợp nhiều doanh nghiệp như vậy rốt cuộc là nhân vật gì trong giới kinh doanh.

Tuy nhiên khi tìm kiếm, họ phát hiện ra toàn là những thứ thối nát! Giáo sư Khổng và giáo sư Vu nhìn những thứ đó cũng rất tức giận, nói rằng cần phải nhờ sinh viên giúp họ đăng ký Weibo.

Sinh viên lo lắng rằng hai vị giáo sư tuổi đã cao mà còn bị fan ác ý của Chung thiếu gia làm cho tức giận. Con cháu phải giúp đỡ họ, trong thời đại này, người trẻ nào mà không có Weibo chứ!

Hơn nữa, đây là đợt tuyển dụng mùa xuân, sinh viên đang rất nóng lòng tìm việc, nếu như việc tuyển dụng của họ bị hỏng thì không thể chấp nhận được! Chẳng qua vì họ là sinh viên đại học nên vẫn có phẩm hạnh và kiên nhẫn.

Chung thiếu gia còn dám bịa đặt rằng anh Cố là kẻ lừa đảo? Anh Cố là nhân vật lớn có thể tổ chức hội tuyển dụng với nhiều công ty nổi tiếng chỉ bằng một cái vung tay, Chung thiếu gia không nhận ra một đại nhân vật như anh Cố, rõ ràng cũng không phải là con nhà giàu chân chính.

Fan của Chung thiếu gia thường tự mãn, thích cảm giác được Chung thiếu gia đạp lên người này người kia, vì vậy giờ thấy tình thế đè nén anh Cố đã mở sâm-panh ăn mừng một nửa rồi.

Tuy nhiên, lại có một số người không rõ lý do bắt đầu đứng ra bênh vực "anh Cố."

[Lại thuê thủy quân sao?]

["Anh Cố" vẫn chưa bỏ cuộc sao? Tôi chỉ muốn anh bạn tiếp tục vật vã làm kẻ hề thôi.]

Sinh viên: ? Ai là thủy quân mạng? Đây là hàng ngàn con người thật đấy nhé.

Đã đến lúc cho những người này thấy sức mạnh của giới học thuật rồi!

...

Lúc này là buổi chiều, dù anh Cố không quan tâm đến việc trên mạng, nhưng người xung quanh lão gia vẫn sẽ báo cáo một số tình hình cần thiết cho ông.

Nghe thấy các lời chỉ trích từ Chung thiếu gia, lão gia nhíu mày: "Cậu Cố cứ thế trốn tránh thế này à? Tôi để cậu ta ở đây chẳng phải thành cái chỗ ẩn náu của cậu ta rồi sao?"

Ông lại nhìn xung quanh, hỏi: "Cậu Cố đâu? Nếu cậu ta đã học cả trồng hoa, thái cực quyền, thực đơn dinh dưỡng để lấy lòng tôi, được sự công nhận của tôi thì để cậu ta tự giải quyết chuyện này đi, cũng cho tôi xem khả năng của cậu ta..."

"Lão... lão gia... anh Cố... " chú Từ lại định nói rồi ngừng: "Đã... lên lầu ngủ trưa rồi."

Lão gia: "..."

Mặc dù ông cũng cần ngủ trưa nhưng nhìn thấy bên cái tên thanh niên Lệ Gia Thụ vẫn còn hoạt bát bên cạnh, ông lại cảm thấy cậu Cố này có một kiểu phiền muộn khác.

Vì vậy, cuối cùng ông không nhịn được mà nói: "Làm sao cậu ta lại ngủ được chứ? Ở cái tuổi của cậu ta sao mà ngủ hoài thế được hả?! Có chút tương lai nào không đây?!"

Lệ Gia Thụ: "..." Ông nội, hôm qua ông còn mắng con sinh hoạt hỗn loạn, không chịu ngủ trưa mà? Thế hôm nay cậu có thể không ngủ trưa không?

Nhưng người họ Chung quấy rối trên mạng thật sự rất đáng ghét, làm thế nào để giải quyết vấn đề này vẫn là một câu hỏi khó... Anh nghe ông nội nói rằng sự hợp tác giữa nhà họ Lệ và nhà họ Cố là không công khai, vì vậy ngoài hai gia đình chính thì ít người biết đến, ngay cả gia đình mẹ kế của anh dâu là nhà họ Trình có thể cũng không rõ. Cho dù bây giờ anh dâu chủ động ra ngoài nói rằng anh ấy đã kết hôn với anh trai, thì có vẻ cũng sẽ thua trước họ Chung thôi.

Nhưng chuyện này... chắc anh trai sẽ lo liệu chứ? Không lẽ nên lập một cái Weibo mạnh mẽ bảo vệ vợ? Thông báo với mọi người: Cố Thầm, vợ tôi.

Lúc này, lão gia lại trừng mắt với anh, nói: "Còn không mau đi ngủ trưa?!"

Lệ Gia Thụ nghiêm túc trả lời: "Ông nội, tuổi của cháu bây giờ, ngủ nhiều không tốt."

Lão gia: "..." Cũng thật phiền muộn, hai đứa trẻ làm ông buồn bực, sao không thể đạt được một mức độ trung bình chứ?!

...

Anh Cố chuẩn bị ngủ trưa, nhưng điện thoại của anh không ngừng nhận tin nhắn từ Thẩm Nguyên:

[Video][Video][Video]

[Anh Cố, mau xem! Năm ngươi chúng tôi thật sự là vũ trụ vô địch thiên hà chiến hạm đấy! Trước đây không quen biết nhau, không chơi cùng, từ tối trước đó được anh sắp xếp chơi cùng nhau, mới phát hiện năm người chúng tôi tập hợp lại mạnh đến vậy!!! Đến giờ chúng tôi chưa thua một trận nào, dù gặp đội xe nào, đội luyện tập, đội phát sóng, đội chuyên nghiệp đều là thắng áp đảo, ngay cả đội chính thức ZG cũng bị chúng tôi đánh bại!]

[Hơn nữa sự phối hợp của chúng tôi thật sự tự nhiên như hít thở, ăn ý đến mức không thể tin được! Anh xem những video này, toàn là chiến đấu đội hoàn hảo. Tôi đã nói anh có hiểu biết về trò chơi là hàng đầu mà, anh còn không thừa nhận. Nếu không sao lại chọn đúng 5 người chúng tôi để phối hợp chứ? Nhất định là anh đã nhìn ra chúng tôi phù hợp! Sau khi giải nghệ lâu rồi không có đồng đội phối hợp thoải mái như vậy, không, thực ra trước khi giải nghệ cũng không thoải mái như hiện tại.]

Anh Cố: "..." Những người này đều là do trợ lý Trần chọn, đều là cựu vô địch, phối hợp lại tất nhiên là mạnh rồi, dù sao những người này khi còn thi đấu mà gom cùng một đội sẽ không nuôi nổi nhiều ngôi sao như vậy. Tiểu Nguyên à, thực sự không cần phải gán công lao lên đầu tôi.

Cuối cùng Thẩm Nguyên viết: [Vì vậy anh Cố! Nhanh tham gia cùng chúng tôi nhé! Đảm bảo gặp thần giết thần! Gặp Phật giết Phật!] Thực ra bốn người bạn còn lại cũng rất muốn chơi cùng anh Cố, dù sao cũng 10.000 tệ một trận, lần đầu tiên anh Cố bỏ ra 40.000 đồng để họ chơi cùng, nhưng sau đó họ chơi lại không có anh Cố, chắc chắn không thể nhận tiền chơi cùng nữa. Vì vậy, họ thực sự rất muốn chơi cùng anh!

Cố Thầm: "..." Vậy là vẫn chưa từ bỏ ý định rủ mình chơi game sao?

Thở dài, những người trẻ tuổi đã giải nghệ thật sự không có việc gì làm sao?

Nhưng anh tiện tay mở video mà Thẩm Nguyên gửi đến xem, mấy pha giao tranh này thực sự có chút ấn tượng, mấy người này đúng là những tuyển thủ hàng đầu từng giành chức vô địch, thực lực cá nhân không thể bàn cãi, nhưng điều kỳ diệu là, họ phối hợp với nhau một cách vô cùng ăn ý, có thể nói là hoàn hảo.

Cố Thầm nghĩ rằng, đã đến lúc tìm việc gì đó cho những tuyển thủ đã giải nghệ và không có việc làm này rồi, anh trực tiếp hỏi: [Cậu trẻ, muốn chơi chuyên nghiệp không?]

Anh đã tìm hiểu một chút, dưới trướng tập đoàn Lệ thị thực sự có câu lạc bộ eSports, cũng có chi nhánh của trò chơi "RLZ", nhưng việc nuôi câu lạc bộ eSports chỉ là hành động thường lệ của các tập đoàn lớn, hơn nữa do không được coi trọng, chi nhánh của "RLZ" luôn có thành tích kém cỏi, lâu dài không vào được vòng playoffs, chỉ là còn giữ được một suất trong liên minh mà thôi.

Thẩm Nguyên: [???]

[!!!]

[Huấn luyện viên, tôi muốn chơi chuyên nghiệp!!!]

[Nhưng anh Cố, anh nên hỏi tôi: Người già này, còn muốn chơi chuyên nghiệp không?]

[Anh thật sự định ủng hộ người già chơi eSports như tôi sao!!! Tôi đã 22 tuổi rồi đấy.]

Mặc dù cậu ấy đã kết hôn với Lâm Dĩ Tố, Lâm Dĩ Tố cũng có tiền, nhưng nếu không có suất thì Lâm Dĩ Tố cũng không thể tùy tiện đầu tư vào một đội chuyên nghiệp để cậu ấy được ra sân chính.

Rốt cuộc, nếu chỉ dựa vào việc bỏ tiền ra mua suất, phí suất đã lên đến hàng chục triệu, một tuyển thủ già đã giải nghệ như Thẩm Nguyên, cũng khó mà lôi kéo được những tuyển thủ đỉnh cao đương nhiệm làm đồng đội, ghép cậu ấy với mấy đồng đội lung tung, có khi đánh một mùa giải rồi bị rớt hạng, đầu tư hàng tỷ trực tiếp xuống sông xuống biển.

Cố Thầm nói: [Tôi định ủng hộ cả năm người các cậu.] Một mặt, thao tác và phối hợp của năm người này thực sự không tệ, anh cảm thấy ít nhất có tiềm năng vào được vòng playoffs; mặt khác, họ đều đã giải nghệ, không có phí chuyển nhượng cao, đưa họ vào đội bảo vệ của nhà họ Lệ, lại không cần chi phí cao.

Cảm thấy đã đến lúc tiếp tục đề cử nhân tài cho tổng giám đốc Lệ.

[!!!] Thẩm Nguyên cảm động đến muốn khóc, điên cuồng gõ chữ: [Anh Cố! Thật sự rất cảm ơn anh! Tôi không biết nói gì hơn! Được quen biết người như anh thật là vinh hạnh của tôi. Cảm ơn anh vẫn còn nhìn đến chúng tôi những người già này, thật ra chỉ cần còn được ra sân chính chơi chuyên nghiệp, tôi có thể không cần lương, hơn nữa tôi tin rằng, bốn người còn lại trong lòng cũng nghĩ vậy...]

Cố Thầm: "..." Nhưng mà không cần bất cứ chi phí nào cũng không tốt lắm.

Để giữ lại giấc ngủ trưa của mình, Cố Thầm nhanh chóng kết thúc chủ đề, nói: [Nhưng tôi cũng chỉ giới thiệu các cậu với câu lạc bộ thôi, cụ thể về lương bổng thì lúc đó sẽ có người quản lý của câu lạc bộ nói chuyện với các cậu. Tiểu Nguyên, cậu và đồng đội hãy tập luyện tốt, đừng tìm tôi chơi game nữa, biết không?]

Thẩm Nguyên: "?" Cậu đột nhiên nghi ngờ rằng, anh Cố bảo cậu đi chơi chuyên nghiệp không phải vì coi trọng cậu, mà chỉ vì không muốn chơi game với cậu mà thôi!

Nhưng điều đó không ảnh hưởng chút nào đến tâm trạng phấn khích của cậu, cậu lập tức thông báo tin tức lớn này cho bốn đồng đội tạm thời của mình.

Bốn đồng đội vốn đang chờ nhận 10.000 mỗi trận làm tiền chơi cùng, kết quả vừa nghe anh Cố muốn ủng hộ họ chơi chuyên nghiệp? Lập tức không còn muốn tiền lương nữa.

Họ mắt rưng rưng nhìn WeChat của Thẩm Nguyên, nhắn nhủ: [Cậu nhớ ăn nói cho khéo với anh Cố, biết không? Chuyện này nhất định phải thành công đó!]

...

Bên này Chung Thịnh cũng có chút khó hiểu, sao đột nhiên lại có một đám sinh viên muốn "đánh bại" mình? Với bối cảnh của Cố Thầm thì cũng không thể kiên trì mua thủy quân như vậy được? Hồi cấp ba cậu ấy chỉ có thể ăn cơm căng tin, lấy đâu ra tiền?

Nhưng để an toàn, anh vẫn gọi điện cho Trình Văn Diệu: "Anh Trình có đang bận không? Có chuyện muốn nhờ anh tư vấn." Lần đầu anh và Cố Thầm có chuyện xảy ra ở cấp ba, chính Trình Văn Diệu đã xử lý, anh cũng nhờ đó mà kết bạn được với Trình Văn Diệu.

Trình Văn Diệu nói: "Tam thiếu nói đi."

Chung Thịnh trực tiếp hỏi: "Cố Thầm là em họ của anh đúng không? Không có bối cảnh gì khác chứ?"

Thực ra lúc đó cũng có thấy là nhà họ Trình không coi trọng Cố Thầm, chỉ phái một thanh niên hai mươi mấy tuổi như Trình Văn Diệu đến xử lý, nói là anh họ của Cố Thầm. Mà Cố Thầm nhảy từ trên lầu xuống gãy chân, nhưng vì lúc giãy giụa làm bị thương một người bạn của anh, bèn nói với Trình Văn Diệu là họ đánh nhau thôi, Trình Văn Diệu cũng tin rồi giải quyết ổn thỏa. Cuối cùng vụ đó trường học cũng xử lý theo hướng đánh nhau, dưới sự bàn bạc của phụ huynh, tìm một học sinh tên Đỗ Nhuy Thanh chịu tội thay.

Tuy nhiên ánh mắt của Trình Văn Diệu bên kia lại hơi sáng lên, anh là con vợ trước của chủ tịch Trình, là con riêng của Thích Nhã Quân, con kế của Thích Nhã Quân. Sau khi Thích Nhã Quân lấy chồng lập tức sinh ra Trình Tư Dật, địa vị của anh trong nhà tụt dốc không phanh, sau này mẹ kế nắm quyền, anh chỉ có thể dựa vào việc nịnh nọt bà ta để sống qua ngày.

Mà bà mẹ kế này cực kỳ ghét đứa con của chồng trước là Cố Thầm, từ nhỏ đã gửi Cố Thầm đến trường nội trú, không muốn nhắc đến việc bà ta còn có một đứa con trai như vậy, vì vậy, để hợp tác với mẹ kế, anh luôn nói ra ngoài rằng Cố Thầm là em họ của mình.

Cố Thầm hồi cấp ba gây chuyện, mẹ kế cũng không muốn ra mặt, lúc đó anh đã hơn hai mươi tuổi, đành phải đến trường xử lý vụ này với tư cách là phụ huynh.

Giờ đây tam thiếu nhà họ Chung hỏi tới... Trình Văn Diệu nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói: "Cậu ấy đúng là em họ của tôi, mẹ tôi rất ghét cậu ấy, đột nhiên hỏi chuyện này là có chuyện gì sao?"

Mặc dù anh đã che giấu việc Cố Thầm là con ruột của Thích Nhã Quân và Cố Trọng Mậu, nhưng cũng không đặt nặng vấn đề này, dù sao Cố Thầm dù ở Cố gia hay Thích gia đều có địa vị rất thấp. Về việc Cố Thầm kết hôn với Lệ Đình Khâm đó là sự hợp tác riêng tư giữa Cố gia và Lệ gia, ngay cả Thích Nhã Quân cũng phải dò hỏi nhiều nơi mới biết được, càng không thể nói cho một người con riêng như anh biết.

Chung Thịnh cười nói: "Không có gì, chỉ là cậu ấy cứng cỏi quá, tôi cứ tưởng cậu ấy có bối cảnh lớn lắm."

Trình Văn Diệu tự nhiên hỏi: "Ồ, cậu ấy lại gây chuyện à?" Mẹ kế thường xuyên mắng Cố Thầm là gây chuyện thị phi.

Chung Thịnh nói: "Cậu ấy gây chuyện với tôi nên tôi định giúp các người giáo dục lại vị biểu thiếu gia này, chắc không vấn đề gì chứ?"

Trình Văn Diệu không hề để tâm đến Cố Thầm, lập tức nói: "Tam thiếu gia cứ tự nhiên, nhà chúng tôi không quan tâm cậu ấy."

Chung Thịnh nhìn đám sinh viên nhảy cẫng lên trên Weibo cũng cảm thấy không sao cả, người không có bối cảnh, mua vài ba thủy quân thì làm được gì chứ?

Anh gọi điện cho Đỗ Nhuy Thanh: "Cố Thầm vẫn chưa liên lạc với cậu à?"

Đỗ Nhuy Thanh hơi lo lắng: "Chưa, chưa có." Hiệu quả bài viết của cậu trên Weibo cũng không tốt như tưởng tượng, bây giờ đã có người bắt đầu chửi cậu rồi.

Chung Thịnh nói: "Được rồi, xem ra cậu ấy cứng cỏi thật, tôi sẽ bảo người của tôi bắt đầu xóa video của cậu ấy." Ban đầu chỉ định dọa cậu ấy bằng các thương hiệu và đối tác mà anh có thể điều khiển, giờ xem ra phải nghiêm túc để mỹ nhân nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc.

...

Cố Thầm nhìn vào sự chênh lệch múi giờ, chuẩn bị gọi điện cho Lệ Đình Khâm có thể vừa dậy, nhưng không ngờ lại nhận được điện thoại của Cố Kháng trước.

Cố Kháng đi thẳng vào vấn đề: "Những lời mà tam thiếu gia nhà họ Chung nói trên mạng, thư ký đã báo cáo với tôi rồi, cậu khi nào lại chọc giận tên ma quỷ này thế?"

Chưa đợi Cố Thầm trả lời, anh tiếp tục nói: "Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, sự hợp tác giữa Cố gia và Lệ gia là không công khai, các người trẻ các cậu có thể đùa giỡn nhưng đừng tự nhiên nhảy ra phơi bày mọi chuyện. Các cậu ầm ĩ như vậy cũng chẳng đẹp mắt, mau đi xin lỗi Chung Thịnh, bảo anh ta đừng ầm ĩ nữa."

Anh ta gọi cuộc điện thoại này thực ra không phải để hỏi Cố Thầm chuyện gì mà là trực tiếp dùng giọng điệu không khách khí nói ra cách giải quyết mà anh đã sắp đặt cho Cố Thầm, đó là bất kể đúng sai, trực tiếp bắt Cố Thầm đi xin lỗi để yên chuyện.

Trong mắt anh ta đây chỉ là đám trẻ con gây rối mà thôi, còn nghĩ rằng Cố Thầm sẽ gây rắc rối. Dù sao việc bị mắng trên mạng là "kẻ lừa đảo", chẳng khác nào mắng cả anh và cha anh cả.

Nhưng vì anh nói quá nhiều, khiến Cố Thầm không kịp chen vào, và khi đó Lệ Đình Khâm gọi đến, anh đã không nghe thấy Cố Thầm chen vào.

Cố Thầm nhận điện thoại của Lệ Đình Khâm, chiếm lấy đường dây của Cố Kháng, nói: "Chào buổi sáng, Lệ tổng."

Lệ Đình Khâm nói: "Chào buổi tối, Tiểu Cố, trợ lý Trần đã báo cáo cho tôi về chuyện ở trong nước, cậu đừng lo lắng, chỉ là một chút dư luận trên mạng thôi, tôi sẽ xử lý."

Cố Thầm cười nhẹ: "Chung Thịnh phải không?" May mà Cố Kháng đã giảng giải một chút, nếu không anh còn không biết Lệ tổng đang nói gì.

Nhưng Lệ tổng nói giải quyết là giải quyết thế nào? Nếu là dùng tài khoản chính thức của tập đoàn để đăng: "Anh Cố, tôi là chồng của anh." Thì thật là đáng sợ!

Anh không nhịn được nhắc nhở: "Nhưng Lệ tổng, anh giải quyết thì giải quyết, nhưng tôi hy vọng anh đừng công khai mối quan hệ của chúng ta trên mạng."

"Tại sao lại nói vậy?" Lệ Đình Khâm suy nghĩ một lúc, sự hợp tác giữa Lệ gia và Cố gia thực sự không công khai, chẳng lẽ Tiểu Cố lo lắng về điều này?

Lệ Đình Khâm lại không để tâm lắm: "Hợp tác là hợp tác, nhưng không cần phải vì chút lợi ích mà bỏ qua chuyện quan trọng." Giọng nói chắc chắn làm người ta cảm nhận được sự kiểm soát của anh.

Nhưng Cố Thầm vẫn kiên quyết từ chối, thở dài: "Không, Lệ tổng, tôi thực sự không thể." Thật sự quá ớn... nghĩ đến thôi đã nổi da gà...

Lệ Đình Khâm cau mày, trong mắt anh, Tiểu Cố không cần phải nhẫn nhịn vì sự hợp tác giữa Lệ gia và Cố gia. Nhưng Cố Thầm không muốn, anh cũng không cố chấp về vấn đề này, chỉ nói: "Được, tôi biết rồi." Xử lý một kẻ ăn chơi trác táng và một ngôi sao nhỏ, thật sự không cần phải tự mình công khai danh phận, như vậy quá mất giá.

Cố Thầm thực ra cũng không để tâm lắm đến Chung Thịnh, thuận miệng nói: "Đúng rồi Lệ tổng, tôi có vài nhân tài eSports xuất sắc muốn giới thiệu với anh."

Lệ Đình Khâm: "...?" Tiểu Cố sao lại chuyên tâm giúp người khác tìm việc thế?

Nhưng anh vẫn không nghĩ ngợi gì nói: "Được, tôi sẽ sắp xếp bên câu lạc bộ trong nước."

Cố Thầm nói: "Lệ tổng không hỏi tình hình cụ thể sao?"

Lệ Đình Khâm lại nói: "Những bạn trẻ chuyên ngành sinh học mà cậu giới thiệu tôi vừa xem qua lý lịch, thực sự rất xuất sắc, đáng để đào tạo. Tôi quyết định gửi họ đi tiếp tục nâng cao, phòng nhân sự bên đó đã soạn thảo thỏa thuận đào tạo có định hướng rồi. Vì vậy, tôi tin vào mắt nhìn người của cậu."

Dù anh không đến mức đi xem từng lý lịch ứng viên cụ thể, nhưng những người mà Cố Thầm giới thiệu anh vẫn xem qua lý lịch của họ, quả thật rất xuất sắc, đều là học trò của giáo sư Khổng, những người này là nhân tài mà phòng thí nghiệm nghiên cứu của Lệ thị cần.

Cố Thầm khiêm tốn nói: "Trùng hợp thôi, trùng hợp thôi." Tuy nhiên, anh đã giúp hai giáo sư liên hệ với nhiều doanh nghiệp nhưng Lệ tổng dù sao cũng là chồng hợp pháp của anh, họ vẫn có chút tài sản chung của vợ chồng, đương nhiên là phải giúp Lệ tổng chọn vài nhân tài xuất sắc phù hợp trước.

Lệ Đình Khâm lại trầm ngâm một lát, rồi nói: "Không, Tiểu Cố, cậu có tài năng trong việc nhận diện nhân tài, vị trí giám đốc điều hành của một công ty con trong nước rất phù hợp với cậu..."

Cố Thầm: "..." Lệ tổng sao lại kiên trì tìm việc cho anh như thế chứ! Nhưng mới có 4 ngày, anh lại muốn xin tiền tiêu vặt thì không hay lắm?

*

Thẩm Nguyên nghĩ rằng anh Cố sẽ nhanh chóng hành động nhưng không ngờ lại nhanh đến vậy!

Câu lạc bộ WL đã liên lạc với họ ngay trong ngày hôm đó!

Mặc dù đã biết trước, nhưng Thẩm Nguyên và bốn người đồng đội vẫn không khỏi kích động, anh Cố quả thật là người nói được làm được, hành động nhanh chóng!

Đến tối khi livestream anh vẫn hiện rõ vẻ vui mừng. Ngay cả khi gặp phải đồng đội trong bảng xếp hạng chửi mắng và dạy anh chơi game anh cũng không tức giận, còn luôn nói: "Đúng, đúng, anh nói đúng."

[Livestreamer không mở mic dạy người ta làm người sao? Từ bao giờ chúng ta đã chịu được cảnh này?]

[Tiểu Nguyên nhặt được tiền à? Bị chửi mà vẫn cười tươi? Còn vui hơn cả khi cưới chị Tô Tô nữa?]

Thẩm Nguyên cười tít mắt: "Hòa khí sinh tài mà, đừng động tí là chửi người, không có văn hóa."

[Anh đã giải nghệ rồi, có câu lạc bộ nào phạt anh đâu, cùng lắm là quản lý khóa tài khoản thôi, sao không chửi lại cho hả giận!]

Thẩm Nguyên nói: "Không, tôi bây giờ có câu lạc bộ rồi, đừng để tôi bị phạt nhé."

Bình luận:[???]

[Thật à, hóa ra anh đợi ở đây chỉ để khoe khoang với chúng tôi sao?]

[Chết tiệt! Anh không đùa chứ, anh đã giải nghệ bao lâu rồi mà vẫn có câu lạc bộ chiêu mộ?]

[Giờ có phải trào lưu livestreamer lừa fan chơi không? Tiểu Nguyên khi còn trẻ đã từng đoạt giải vô địch đúng, nhưng bây giờ đã là người già rồi, có câu lạc bộ nào muốn không? Nếu điều này là thật, tôi sẽ biểu diễn màn đứng lộn ngược gội đầu!]

[Đồ lừa đảo Tiểu Nguyên, lừa fan, nếu không nói rõ là câu lạc bộ nào, tôi sẽ bỏ theo dõi đấy~]

Mặc kệ bình luận nổ tung, Thẩm Nguyên vẫn vui vẻ cười mà không nói gì.

Fan thực sự không chịu nổi nữa, chuẩn bị sang phòng livestream của KK để mách, nhưng phát hiện... KK cũng cười một cách bí ẩn.

[Tiểu Nguyên nhặt được tiền, anh cũng nhặt được tiền à?]

KK cười toe toét: "Vì tôi cuối cùng cũng có thể ra sân chính thức lại mà~"

[Xong rồi xong rồi, lại thêm một người nữa.]

Fan bất lực chuyển sang phòng livestream của R Thần, rồi phát hiện, R Thần điềm tĩnh chín chắn hôm nay trong mắt cũng đượm nụ cười.

[Trời ạ, R Thần của tôi không lẽ cũng...]

[Nổi điên?]

[Năm người họ mấy ngày nay không phải cùng xếp hạng tổ đội sao? Chúng ta có thể nói, liệu có khả năng là năm người họ đều được một câu lạc bộ chiêu mộ, thực sự muốn lập đội hình vô địch vũ trụ ra sân thi đấu không?]

Trời ạ! Còn có thiên lý không đây! Năm người già trong làng eSports lại được một câu lạc bộ chiêu mộ ra sân chính thức!

Thần kinh à? Ông chủ điên nà lại chiêu mộ người đã giải nghệ? Có phải ông chủ mỏ than có tiền để đốt, chiêu mộ thần tượng của mình để thực hiện giấc mơ không?

Mặc dù họ đều là tuyển thủ ngôi sao, từng là nhà vô địch, fan cũng hay nói đùa muốn lập đội hình vô địch vũ trụ nhưng họ đã là tuyển thủ lớn tuổi giải nghệ, thực sự ra sân thì trừ vấn đề hợp tác không nói, họ có thể đánh bại những tuyển thủ trẻ hiện đang hoạt động trên sân không?

Nhưng tin tức này vừa ra, ngay lập tức gây chấn động lớn trong giới eSports!

[Trời ạ trời ạ trời ạ! Đội hình vô địch vũ trụ của tôi thật sự được lập thành rồi sao?! Nhưng thực sự có ai tin vào đội hình này không? Hahaha]

[Ông chủ nào giỏi đến vậy mà chiêu mộ được Tiểu Nguyên/R Thần/KK/Tiểu Duệ/A Thần cùng lúc? Mặc dù rất vô lý nhưng rất vui 2333]

[Cảm động quá... Thực sự không ngờ có một ngày lại được thấy Tiểu Nguyên/R Thần/KK/Tiểu Duệ/A Thần ra sân thi đấu, thật cảm động...]

[Thật vậy, ai hiểu được tâm trạng của fan lâu năm như tôi?]

[Thật sự không ngờ năm cây cổ thụ lại bất ngờ nở hoa cùng lúc?!]

Trong giới eSports có người châm biếm, không đánh giá cao; có người đùa giỡn, trêu chọc; nhưng họ từng là đỉnh cao của game "RLZ", fan của họ chiếm nửa giang sơn của "RLZ".

Năm người họ muốn trở lại, lại còn là cùng một đội, sự chú ý ngay lập tức làm sôi động giới eSports, mọi người đều đoán rằng, ông chủ câu lạc bộ nào lại bỏ ra số tiền lớn như vậy để thực hiện giấc mơ.

Thẩm Nguyên vừa chơi game vừa nhìn bình luận đoán mò về ông chủ đứng sau, vừa đáp: "Không phải ông chủ mỏ than, không phải fan của tôi... Quản lý, quản lý, khóa những bình luận nói bậy bạ đi..."

"Thực ra là anh Cố thấy tôi cứ quấy rầy anh ấy chơi game phiền quá nên đẩy tôi vào câu lạc bộ." Anh nhịn nãy giờ cuối cùng cũng có thể khoe câu này!

[Tiểu Nguyên! Sao anh lại dám nói như vậy! Làm người đi!]

[Anh còn biết mình phiền sao? Còn khoe mẽ nữa cơ? Nhưng hành động này thực sự quá chất~ quá đỉnh!]

[Nhưng, đó là cả đội hình ngôi sao! anh Cố nói mua là mua! Quá giàu! Thật sự thực hiện giấc mơ cho chúng tôi rồi!]

[Giấc mơ gì chứ, anh Cố chỉ muốn Tiểu Nguyên ngậm miệng thôi hahaha.]

Fan của Thẩm Nguyên thì biết anh Cố, còn những người khác trong giới eSports thì mù tịt.

Gì cơ? anh Cố là ai? Là đại gia nào vậy? Bị Thẩm Nguyên làm phiền quá rồi tạo cho Thẩm Nguyên một đội hình "đỉnh" sao? Còn có chuyện tốt như vậy sao? Thế thì chúng tôi cũng đi làm phiền anh Cố, có phải cũng có chuyện tốt như vậy không?

[Nhanh nhanh nhanh, anh Cố ở đâu? Cho cái liên hệ đi!]

[Trong mười phút... tôi muốn biết toàn bộ thông tin về anh Cố này!]

Sau đó họ lên mạng tìm, choáng váng, sao lại có nhiều người chửi anh Cố vậy? Nhìn kỹ thì ra là do Chung Thịnh dẫn dắt dư luận.

Chung Thịnh là cái gì chứ? Đúng là không biết trời cao đất rộng, biết anh Cố là người chỉ cần đưa tay ra là mua được năm tuyển thủ ngôi sao không? Còn dám bôi nhọ anh Cố?

Thái độ của giới eSports đối với việc năm tuyển thủ quay lại sân đấu là chuyện nội bộ của họ, nhưng đối với bên ngoài thì họ rất đoàn kết.

Hơn nữa, năm tuyển thủ này là tín ngưỡng của từng vị trí trong trò chơi! Bây giờ, anh Cố đã cho cả năm tín ngưỡng này cơ hội trở lại sân đấu, chẳng phải ngay lập tức ghi tên anh Cố vào gia phả tổ tông sao?

[Bất kỳ ai ảnh hưởng đến việc Tiểu Nguyên và đồng đội quay lại đều phải chết!]

[Anh em, lao vào xử lý tên ngốc Chung Thịnh này đi!]

Khi họ đến trang Weibo của Chung Thịnh, họ phát hiện một điều kỳ lạ là đã có một nhóm người khác đang công kích anh ta, và đó là một nhóm người văn hóa dễ thương, chửi mắng mà không dùng từ tục tĩu.

Hai nhóm người đối mặt nhau:

[Trùng hợp ghê, bạn cũng đến chửi Chung Thịnh à.]

[Trùng hợp thật, tôi cũng vậy.]

[Tốt lắm, chỉ cần bạn chửi Chung Thịnh, chúng ta là bạn tốt.]

Những người theo dõi và ủng hộ Chung Thịnh đều không phải là người tốt, những sinh viên đáng yêu đã đối đầu với những lời lẽ tục tĩu suốt nửa ngày mà vẫn chưa thắng, khiến người mới đến từ giới eSports cũng phải thương cảm.

[Các bạn sinh viên này thực sự quá lịch sự! Chưa đập được hắn ta vào lòng đất sao???]

[Tránh ra, để tôi! Đã đến lúc cho đại gia thấy sức mạnh của những người trong giới eSports!]

Trong khi đó, Lục Thanh Việt, Dụ Tinh Châu, Mục Vân Đình cũng chú ý đến áp lực dư luận mà Chung Thịnh gây ra. Họ nghĩ rằng người như anh ta trước mặt anh Cố chỉ là trò hề nên không quan tâm, nhưng không ngờ chỉ trong một ngày, sự việc ngày càng lan rộng.

Họ cảm thấy không ổn, phải lên tiếng ủng hộ anh Cố, nên lần lượt đăng Weibo.

Fan của họ thực sự e ngại Chung Thịnh vì bên ngoài có đánh giá rất tệ về fan của các ngôi sao nên họ không dám chủ động gây rắc rối cho thần tượng. Tuy nhiên, bây giờ thần tượng đã lên tiếng, sao có thể không xử lý Chung Thịnh nữa? Hơn nữa, trong làng giải trí anh ta luôn áp bức người này người kia, mọi người đã sớm căm ghét anh rồi!

Nhưng khi họ đến Weibo của Chung Thịnh, chuẩn bị hành động, lại phát hiện đã có hai nhóm người đang xử lý anh ta rồi!

Ba nhóm người đối mặt nhau:

[Trùng hợp ghê, bạn cũng đến chửi Chung Thịnh à.]

[Trùng hợp thật, tôi cũng vậy.]

[Tốt lắm, chỉ cần bạn chửi Chung Thịnh, chúng ta là bạn tốt.]

Fan của ba ngôi sao lớn: [Hả... các bạn tốt ơi, các bạn chửi nãy giờ mà chưa đánh bại hắn ta sao? Quá yếu quá yếu!]

[Tránh ra! Tránh ra! Tất cả tránh ra! Đến lượt tôi!]

Dù giới eSports tự cho là giỏi nhưng cũng bị sức chiến đấu của fan các ngôi sao làm kinh ngạc.

Nhưng họ đánh nhau một lúc, lại phát hiện ở đây không chỉ có ba nhóm người! Ít nhất còn có bốn, năm, sáu... nhóm?

[Trùng hợp ghê, các bạn cũng...]

Những người trong giới thư pháp, trà đạo, thể thao bị phớt lờ từ lâu: [= =]

Không thể vì chúng tôi là nhóm nhỏ mà coi như không tồn tại nhé... Chúng tôi là những người có văn hóa, có sức khỏe, nhưng cũng bị fan của Chung Thịnh chửi là những kẻ ngu ngốc.

[Vậy thì... cùng nhau?]

Những người đêm nay rảnh rỗi, ban đầu chỉ định lướt Weibo một chút, mở ra lại thấy, trên trang chủ...

Giới học thuật đang chửi Chung Thịnh, giới eSports đang chửi Chung Thịnh, giới giải trí đang chửi Chung Thịnh, giới thể thao, giới thư pháp, giới trà đạo cũng đang chửi Chung Thịnh!

Sáu nhóm hoàn toàn không liên quan đều đồng loạt chửi Chung Thịnh!

[? Hôm nay là ngày lễ đặc biệt gì sao?]

[Chung Thịnh cuối cùng cũng bị trời phạt?]

[Hahaha hôm nay là lễ hội của sáu đại môn phái công phá Quang Minh Đỉnh!]

[Hahaha cười chết mất, ai mà có tài đặt tên này vậy?]

["Sáu đại môn phái công phá Quang Minh Đỉnh" được ghi vào lịch sử! Lần đầu tiên thấy có người có thể khiến nhiều nhóm người tức giận như thế! Chung thiếu đúng là tài ba!]

[Chung thiếu tài ba! Chung thiếu quá oách!

Bao năm rồi mới thấy có người hưởng thụ được đãi ngộ này! Chung thiếu thật là độc nhất vô nhị!]

[Thật vậy! Như fan của anh nói, Chung thiếu thật là người hô mưa gọi gió trong giới giải trí!]

[Hahaha vẫn phải cảm ơn Chung thiếu đã mang đến cho chúng ta lễ hội "võ lâm" này!]

Chung Thịnh không hề lo lắng về chuyện của Cố Thầm cũng không để ý đến mạng xã hội, vì anh ta hàng ngày đã chửi rất nhiều người trong giới giải trí, anh chẳng quan tâm fan của các ngôi sao sẽ nhảy cẫng lên thế nào. Hơn nữa, Weibo của anh có đội ngũ chuyên nghiệp quản lý bình luận.

Nhưng lần này đội ngũ chuyên nghiệp của anh cũng không chịu nổi.

Người, rất nhiều người.

Xóa không hết, căn bản xóa không hết.

Họ đành phải thiết lập Weibo của Chung Thịnh thành chỉ có người theo dõi mới có thể bình luận, sau đó họ thấy số lượng fan của Chung Thịnh tăng lên hàng vạn, hàng vạn.

Đội ngũ quản lý: "..." Có mua fan cũng không nhanh thế này.

Còn Đỗ Nhuy Thanh sau khi đăng Weibo đó, luôn theo dõi dư luận liên quan đến mình, vì anh không đề cập trực tiếp nên không bị ảnh hưởng trực tiếp, nhưng dù chỉ là một phần thì với anh đã rất đáng sợ rồi.

Lúc này anh vẫn chưa hiểu tình hình ra sao, lập tức gọi điện hỏi Chung Thịnh: "Chung thiếu, Cố Thầm lại mua thủy quân nữa sao? Sao lại có nhiều người đến công kích tôi thế này?"

Chung Thịnh không kiên nhẫn đáp: "Đâu phải cậu chưa từng chơi với anh ta, mấy người ngày nào cũng như chuột sợ mèo, cậu quên hắn hồi cấp ba ngày nào cũng ăn cơm căng tin nghèo rớt như cậu à? Yên tâm đi, dù có mua thủy quân thì tiền tiêu vặt của nhà họ Trình cho hắn cũng không đủ để hắn đốt như thế đâu."

Nghe Đỗ Nhuy Thanh nói vậy, Chung Thịnh cũng tiện tay mở Weibo ra, ngay lập tức chiếc điện thoại cao cấp của anh ta bị vô số thông báo mới làm cho đứng hình.

Anh ta bấm bừa vài cái, lại đứng hình trên trang chủ của mình, rồi nhìn thấy lượng fan của mình tăng lên mấy chục nghìn? Sao mà kỳ quặc vậy, fan của anh từ lâu đã hơn chục triệu rồi, sao tự nhiên lại nổi như cồn thế? Thật buồn cười.

Tuy nhiên khi anh khởi động lại điện thoại và nhìn thấy những bình luận tăng vọt đó, nụ cười trên mặt anh đông cứng lại.

Anh ta gọi điện chửi thẳng vào mặt đội ngũ quản lý: "Các người làm ăn kiểu gì vậy? Làm việc bao năm nay mà còn bị thủy quân công kích thế này à?"

Đội ngũ quản lý khóc không ra nước mắt: "Chung thiếu, đây không phải là thủy quân, tất cả những người này... đều là người thật cả..."

Thật là đầy đủ mọi thành phần: một nhóm người văn hóa, một nhóm người chơi game, lúc chửi người văn võ song toàn; thêm một nhóm fan đỉnh lưu, hiểu rõ quy tắc vận hành, suýt chút nữa đã lật tung cả đội ngũ của họ. Thật là làm việc bao năm, chưa từng gặp đối thủ đáng sợ như vậy.

Mà nhóm fan tự xưng là cao quý của Chung thiếu sớm đã bị đánh bẹp dí, chỉ còn lại đội ngũ của họ, đối phương không phải thủy quân, lẽ ra phải nói rằng bên họ mới toàn là thủy quân mới đúng.

Đúng là "sáu đại môn phái vây công Quang Minh Đỉnh", không chịu nổi, thật sự không chịu nổi.

Đội ngũ quản lý đề nghị: "Chung thiếu, chúng tôi thật sự không thể chống đỡ được nữa, hay là xóa hết bài đăng trên Weibo của ngài đi? Như vậy họ sẽ không có chỗ để nói nữa."

Chung Thịnh cười gằn: "Tôi chửi người là chửi rồi, cả đời này chưa bao giờ xóa Weibo." Làm vậy khác gì quỳ xuống xin tha?

Đội ngũ quản lý lại dè dặt nói: "Vậy chúng tôi giúp ngài tắt chức năng bình luận được không?"

Lần đầu tiên bị nhiều người chửi như vậy, Chung Thịnh cũng không thể chịu nổi, nghiến răng nói: "Tắt đi, đợi bọn ngốc đó bình tĩnh lại rồi tính."

Sau khi hiểu rõ tình hình, Đỗ Nhuy Thanh vội xóa bài đăng của mình rồi dùng lời lẽ nhẹ nhàng nói rằng mọi người đã hiểu lầm, nhưng vì không phải là fan của anh ta nên mọi người không chấp nhận lời giải thích đó, cuối cùng anh cũng chỉ có thể giả chết trốn tránh.

Nhưng chuyện Chung thiếu tăng 300.000 fan trong một giờ lại trở thành đề tài nóng hổi trên mạng.

[Hahaha thật không ngờ Chung thiếu vừa đặt chế độ chỉ có người theo dõi mới có thể bình luận lại mang đến chức năng đếm số cho chúng ta! Hóa ra chúng ta có 300.000 đại quân!]

[Fan của Chung thiếu không chắc đều là người thật, nhưng 300.000 anti-fan vừa tăng chắc chắn là người thật hahaha]

[Đúng rồi! Quên hỏi! Hôm nay chúng ta tụ tập ở đây là để...]

Mọi người đồng thanh đáp: [Đánh Chung Thịnh!]

[Không không, ý tôi là, tại sao mọi người lại đánh Chung Thịnh? Anh ta đã làm gì khiến các bạn tức giận đến vậy?]

[Tất nhiên là vì... anh Cố, người đã tập hợp nhiều doanh nghiệp để tìm việc làm cho tôi!]

[Tất nhiên là vì... anh Cố, người đã tiêu tiền như nước để đưa tuyển thủ tôi yêu thích quay trở lại đội hình chính!]

[Tất nhiên là vì... anh Cố, người đã bảo vệ tình yêu của thần tượng tôi!]

[Tất nhiên là vì... anh Cố, người đã bảo vệ tài sản của thần tượng tôi!]

...

Mọi người: [?]

[?]

[Hả? Hôm nay thật trùng hợp, các bạn của tôi...]

[Đều vì anh Cố?]

[Trời ơi trời ơi! Mọi người đều vì anh Cố sao?!]

[Vậy... anh Cố tên thật là gì? Là vị đại gia bí ẩn nào? Các bạn có biết không? Tôi thật sự rất muốn biết về anh ta!]

Các nhóm khác: [Tôi cũng không biết... Các bạn sinh viên đáng yêu có biết không?]

Sinh viên: [Không biết, các anh em trong giới eSports có biết không?]

Giới eSports: [Không biết, các fan của các nam thần đẹp trai có biết không?]

Fan của các ngôi sao lớn: [Không biết, những nhóm khác ngày nào cũng lục tìm về anh Cố, chắc phải biết chứ?]

Các nhóm khác: [Gì mà chúng tôi nên biết?!

Chúng tôi mà biết thì còn phải hỏi các bạn sao?! Chúng tôi chỉ là những fan đơn thuần ngưỡng mộ anh Cố thôi! anh Cố đã giúp các bạn tìm việc, đưa các bạn lên đội hình chính, bảo vệ tình yêu, bảo vệ tài sản... các bạn không nên biết sao!]

[Ờ... vậy mà làm cả nửa ngày... không có ai, không có nhóm nào biết! Tên của anh Cố đáng yêu của chúng ta là gì sao?!]

Cuối cùng, chiếc thuyền tình bạn của "sáu đại môn phái" lật ngay lập tức, mọi người đồng thanh: [Vậy giới của các người toàn là đồ vô dụng!!!]

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.