Nụ hôn này cùng với nụ hôn ở trang viên trà hoa hồng không giống nhau, nếu như nói nụ hôn kia dịu dàng giống như gió xuân nắng ấm, thì nụ hôn hiện tại này vừa mang theo cái nóng của mùa hè nhưng lại khiến cho cô như đang ở trời đông giá rét lạnh lùng. Cô không thích anh bá đạo chinh phục như vậy, không thích anh muốn làm gì thì làm không để ý tới cảm nhận của cô.
Điều này làm cô lại thấy mình như biến thành cô gái năm năm trước, người phụ nữ ngốc nghếch khờ khạo trong hôn nhân, ngây ngô lừa gạt chính mình.
“Thân Tống Hạo!” Cô vô lực mở miệng nói, mà anh thế nhưng lại giống như không chế không nổi, đưa tay vào vạt áo cô thăm dò. Cách một lớp áo lông cừu thật mỏng, khớp xương tay anh rõ ràng mà có lực, bàn tay to lớn dọc theo đường cong mỏng manh của cô đi dần lên. Thân thể cô vốn đang lạnh nhưng tay anh đi qua nơi nào, nơi đó dần dần như có tia lửa.
Thời gian năm năm đã cắt hết chờ đợi đối với anh, chặt đứt tin tưởng vào tình yêu , tâm tư, tuy nhiên vẫn không thể chặt đứt tính quật cường, tự ái của cô.
“Đủ rồi, Thân Tống Hạo!” Cô sợ đánh động đến Noãn Noãn nhưng vẫn cảm thấy khuất nhục, không nhịn được mở miệng gầm nhẹ.
“Không đủ, vĩnh viễn không đủ, Nhan Nhan, em cũng biết năm năm này anh suy nghị rất nhiều về em, Nhan Nhan, tha thứ cho anh, chúng ta lần nữa bắt đầu lại có được không?” Anh ôm chặt cô hơn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-phu-nu-cua-tong-giam-doc/2294880/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.