* * *
"Sáu lần, bảo bối."
* * *
Cảnh còn lại vào buổi chiều diễn ra rất suôn sẻ. Cảnh hôn với Hà Mân được thông báo hủy trước khi quay, đổi thành mặt kề mặt.Tuy không rõ nguyên nhân nhưng Tiêu Lâm vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Tuy Tiêu Lâm đã tốt nghiệp Học viên điện ảnh ba năm, nhưng cậu chưa từng quay cảnh hôn bao giờ. Ngoại trừ vài nụ hôn ngây ngô với Bạch Đàn thì kinh nghiệm hôn môi của cậu gần như bằng không.
Cậu luôn cảm thấy hôn môi là một việc rất thân mật, nó khác với nắm tay, ôm ấp, làm tình. Chúng ta có lẽ sẽ bắt tay xuất phát từ phép lịch sự hoặc vì mục đích xã giao, cũng có lẽ sẽ điên cuồng làm tình khi bị dụng vọng nguyên thủy chi phối, nhưng hôn môi không giống như vậy. Việc này yêu cầu cậu cần trao đổi nước bọt với một người mà không cảm thấy buồn nôn, cần quấn quýt môi lưỡi với một người mà không cảm thấy ghê tởm.
Đây không phải là việc có thể làm được với bất kỳ ai, nó cần sự chấp nhận toàn diện cả về tâm lý lẫn sinh lý.
Cậu lại nhớ tới những nụ hôn đêm qua, trong thang máy, trong khoang xe, trước cửa khách sạn, trước bức tường lạnh lẽo trong phòng tắm. Tuy say nhưng đối với Trần Chí Thanh bất kể là tâm lý hay thể xác cậu đều hoàn toàn chấp thuận. Cậu không muốn thừa nhận chuyện này nhưng phản ứng cơ thể sẽ không lừa người. Cậu cũng không muốn tìm tòi nghiên cứu vì sao mình lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-noi-tieng/2435615/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.