Tấm biển Vạn Dịch Trang to lớn tráng lệ, trước cửa người người tấp nập, ngựa xe như nước, người mua kẻ bán các loại buôn bán tụ tập ở đây, vô cùng náo nhiệt.
Sở Huyền Dịch vô thức thu cánh tay lại, muốn kéo Hoa Linh Cơ đang nắm ống tay áo mình lại gần hơn, căn dặn nàng tuyệt đối không được chạy lung tung, ai ngờ thu cánh tay lại hắn mới phát hiện sau ống tay áo không có người.
Hắn quay lại nhìn Hoa Linh Cơ trong đội ngũ.
Nàng đang trò chuyện với Hành Tham rất vui vẻ, chỉ vào cảnh tượng náo nhiệt hiếm thấy xung quanh. Mặc dù ăn mặc như tiểu sa di, nhưng Hoa Linh Cơ vẫn cười tươi như hoa.
Sở Huyền Dịch truyền âm dặn dò mọi người: "Mọi người nhớ trông chừng nhau, đừng để bị lạc."
Nói xong, hắn vẫn không yên lòng: "Linh Cơ, muội và Hành Tham theo sát, đừng mải nhìn hoa cả mắt rồi tụt lại phía sau."
"Đại sư huynh yên tâm, ta với Hành Tham sẽ theo sát!"
Hoa Linh Cơ lớn tiếng đáp lại, đồng thời ôm chặt cánh tay của Hành Tham! Đừng nói là theo sát, ôm chặt người ta luôn rồi!
Sở Huyền Dịch nháy mắt cảm thấy trước mắt tối sầm lại.
Hành Tham lập tức đỏ bừng mặt, căng thẳng muốn rút cánh tay về: "Hoa, Hoa thí chủ…”
“Khách sáo thế làm gì, cứ gọi ta là Linh Cơ đi!” Nàng cười toe toét.
"Hoa cô nương, Hoa cô nương, ngươi không cần ôm cánh tay của ta đâu!"
"Không được, ta sợ lạc! Bây giờ ta chỉ nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760371/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.