“Nhường đường, xin nhường đường, cẩn thận!”
Ngoài cửa sổ truyền đến rất nhiều tiếng ồn ào, một số lượng lớn vật liệu gỗ đá dùng để xây dựng không ngừng được vận chuyển vào, đại hán cường tráng cả người đen bóng vạm vỡ đầy lực lượng.
Người qua lại nép vào bên đường né tránh, nhìn đội ngũ xếp hàng dài rồi xì xào bàn tán.
“Ai da, xây dựng lại Lý Tự Uyển lớn cỡ này thì tốn bao nhiêu tiền tài nhỉ?”
"Tiêu tốn tiền tài thì có là gì, Vạn Dịch Trang cũng không thiếu tiền. Chỉ là… chậc chậc, ta vốn tưởng Vạn Dịch Trang có chỗ dựa lớn lắm, không ngờ trong trang lại dễ dàng bị người ta thiêu hủy đến vậy."
"Xem ngươi nói kìa, chỗ dựa lớn hơn nữa thì có lớn hơn Trình Tiên môn không? Ngươi chưa nghe nói à, là do đồ đệ Hành Nguyên Chân nhân mới thu nhận đốt đấy!"
Bên trong cửa sổ có kết giới cách âm bảo vệ, cho nên trong phòng yên tĩnh hoàn toàn không lẫn chút xíu âm thanh nào bên ngoài, để cho người trong phòng yên tâm ngủ.
Trong lúc cô nương nằm trên giường ngủ, dạ dày vẫn không ngừng sôi sục.
Cuối cùng, Hoa Linh Cơ duỗi tay duỗi chân, mơ mơ màng màng mở mắt ra, há to miệng: "A..."
Sau khi ngáp dài một cái, nàng dáo dác nhìn xung quanh nhưng không thấy ai ở trong phòng, không biết Y Duyệt sư tỷ và Mộng Lâm sư tỷ đã đi đâu.
Nàng xoa xoa bụng, phát hiện nó đã phẳng lì rồi. Hơn nữa nàng có thể cảm nhận được sự căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760337/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.