Thái Niễu ngủ một giấc thẳng đến sáng ngày hôm sau mới tỉnh dậy, nhìn thấy Trương Cảnh Trí ngủ ngồi trên ghế liền hoảng hốt. Trương Cảnh Trí thức dậy, nhìn thấy cô đã thức, liền lấy tay sờ trán của cô, nhiệt độ bình thường liền thở phào nhẹ nhõm. “Về học viện bên đó, cậu sẽ kêu thư ký Bạch xin nghĩ dùm con, người giúp việc tám giờ sẽ đến, chín giờ rưỡi bác sĩ Trương sẽ đến đây khám bệnh cho con, buổi tối cậu sẽ về sớm một chút”.
Anh nói xong, liền nhìn lại hình dáng bên ngoài của mình, sau đó lại nói: “Con ngủ thêm một chút nữa đi, cậu đi làm, sáng hôm nay có một hội nghị quan trọng”.
“Cậu út”. Cô thấy anh phải đi liền kêu lên: “Cậu không ngủ cả một đêm”.
Anh cười cười: “Không cần phải lo lắng, công việc bận có lúc phải thức mấy đêm không ngủ”. Nói xong liền bước ra khỏi phòng ngủ.
Một lát sau, cô nghe thấy tiếng nước chảy, sau khi anh tắm xong, thay quần áo rồi bước ra ngoài thì nhìn thấy xe đã đến liền dặn dò cô nghỉ ngơi thật tốt rồi mới đi làm.
Đúng như lời anh nói, tám giờ liền có người tới, là người phụ nữ lần trước cô gặp, người phụ nữ không quá bốn mươi tuổi, tuy ăn mặc rất giản dị nhưng nhìn thế nào cũng không giống người giúp việc nha.
Người phụ nữ này dường như nhìn ra được sự nghi ngờ trong lòng của cô liền cười rồi tự giới thiệu: “Tôi lớn hơn cô mấy tuổi nên cô có thể gọi là chị Linh”.
“Chị Linh”.Cô gật đầu kêu.
“Tôi là bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/96260/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.