Thái Niểu hoảng sợ không biết nên làm gì, tay nhỏ bé nhắm chặt lấy khăn tắm, khẩn trương nhìn cánh cửa. Trương Cảnh Trí khẩn trương không kém, đúng là xui thật, lại gặp phải kiểm lâm. Nếu biết trước thà bị mắc mưa, cũng không muốn vào khách sạn!
Ngoài cửa mấy kiểm lâm cũng không cho họ nhiều thời gian, thấy bên trong không có ai trả lời, bắt đầu cảnh cáo: “Người ở bên trong có nghe không, nếu không lên tiếng, chúng ta sẽ đẩy cửa vào trong!”
“Chờ một chút.” Thức thời mới là trang tuấn kiệt, Trương Cảnh Trí bất đắc dĩ lên tiếng. Quần áo của hai đều đưa cho phục vụ đem đi hong khô rồi, Trương Cảnh Trí nhanh chóng đi vào phòng tắm, không bận tâm xem quần áo đó có sạch hay không, đi ra ném cho Thái Niểu, còn mình cũng nhanh chóng mặc vào.
Bên ngoài, tính nhẫn nại của mấy viên kiểm lâm rất kém, hai người vừa mặc xong quần áo, cửa liền bị mở ra, “Đứng yên, cảnh sát kiểm lâm đây.” Theo sau hai kiểm sát viên là mấy nhà báo, còn cầm máy ảnh chụp nghe rắc rắc.
Thái Niểu liền chốn trong chăn, những người này chính là càng quét tệ nạn xã hội, hôm nay, cô đang ở trong tình cảnh đó, sợ đến muốn té xủi. Đây là cái tình huống cẩu huyết gì.
Trương Cảnh Trí cũng bị hù sợ, vội trấn định lại, giơ, giơ tay, “Chúng tôi là vợ chồng.”
“Vợ chồng?” Cảnh sát quẹt quẹt mũi, rõ ràng là không tin. “Mời lấy thẻ căn cước, Tiểu Liểu cho người lấy khẩu cung.”
Lấy khẩu cung? Dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/3081710/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.