Mạc Lặc Nghị Phàm ha ha cười, thu hồi vòng cổ nói: “Ngại quá, lần này đến quả thật có chút việc, lần sau không bận sẽ rẽ qua đây chơi nữa!”
“Nghị, điều này có vẻ không họp lý cho lắm nga, vừa khéo sắp đến bữa trưa, thế nào cũng ở lại ăn cơm rồi hãy đi chứ” LEE ra vẻ tức giận làm khó dễ hắn.
Mạc Lặc Nghị Phàm không để mình bị mê hoặc, hướng hắn quơ quơ tay đi ra ngoài văn phòng, hướng phòng nghỉ đi đến. Lâm Duyệt thấy Mạc Lặc Nghị Phàm đi ra, tò mò hỏi: “Nhanh như vậy đã xong rồi sao, hay là anh bị đại hồ tử công công khi dễ?”
“Tiểu phu nhân, xin gọi tôi LEE.” LEE tựa vào cạnh cửa, sắp điên lên nói.
Lâm Duyệt hắc hắc nở nụ cười: “Đúng vậy, LEE.” Đều là bị tiểu bại hoại nhà nàng dạy dỗ nha, vừa mới mở miệng đã kêu người ta đại hồ tử công công, may mắn LEE không phải là người khó tính nha.
“Chúng ta đi trước.” Mạc Lặc Nghị Phàm cầm cánh tay nhỏ bé của tiểu Thư Tình, tay kia thì vòng qua vai Lâm Duyệt t, hướng cửa viện bảo tàng đi đến.
“Hoan nghênh hai vị nữ sĩ đáng yêu lần sau lại đến.” LEE ở phía sau các nàng giương giọng nói.
“Đại hồ tử công công hẹn gặp lại!” Mẹ con hai người trăm miệng một lời nói, đem LEE kia trong nháy mắt mặt đã xụ xuống đứng ở phía sau, cùng rời đi với Mạc Lặc Nghị Phàm.
“Ba ba, con đói bụng.” Tiểu Thư Tình ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3237007/chuong-95.html