Xe dừng ở cửa lớn của Thế giới vui vẻ, Lâm Duyệt liền nhảy xuống xe nhanh chóng chạy tới mua phiếu, vì là ngày nghỉ, bên trong tương đối nhiều người. Bản thân Mạc Lặc Nghị Phàm thực vô cùng chán ghét đến những nơi đông người hỗn độn như thế này, nhưng là vì muốn cho con gái yêu vui vẻ, hắn đành phải cau mày đến đây.
Nhưng Lâm Duyệt thật ra lại rất thích và luôn mơ ước tới những nơi như thế này, nhưng vì không trả nổi vé vào cửa nên đành đứng ngoài, trời sinh đã thích vui chơi nàng nhanh chóng hòa nhập vào đoàn người vui nhộn.
Trình độ ngây thơ một chút cũng không kém so với tiểu Thư Tình, tựa như đứa nhỏ vui vẻ chạy xuyên vào trong Thế giới vui vẻ.
“Mẹ, con muốn đi chơi cái kia!” Tiểu Thư Tình chỉ vào vòng xoay tròn ngựa gỗ phía trước lớn tiếng nói.
“Được, lập tức đi thôi.” Lâm Duyệt dắt tay nhỏ bé của nó, vui vẻ chạy nhanh qua, đem Mạc Lặc Nghị Phàm ở phía sau đá ra xa. Khi chuẩn bị muốn đi vào, Lâm Duyệt đột nhiên nghĩ đến gì đó, hướng Mạc Lặc Nghị Phàm vẫy vẫy tay. Đợi hắn đến gần xong, cười hì hì cầm máy ảnh trong tay đẩy vào trong lòng hắn nói: “Nghị ca ca, anh mau giúp chúng tôi chụp mấy bức ảnh xinh đẹp đi.”
Mạc Lặc Nghị Phàm tiếp nhận máy ảnh, xuyên thấu qua màn ảnh, hắn thấy được hai khuôn mặt kia cười đến thật vui vẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn, xoay tròn trong không trung. Khóe miệng không tự giác hiện lên một ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3236972/chuong-60.html