Lục Phán Phán: “A? A?? A???”
Có lẽ là nỗi nghi hoặc trong mắt cô quá mạnh mẽ, cũng có thể là sự rụt rè khoan thai tới muộn thổi quét qua đầu óc Cố Kỳ, cậu sửng sốt một chút, sau đó, mặt vô cảm mà nói: “Tôi…… Gần đây lúc huấn luyện, cảm thấy cơ bụng âm ỉ đau, không biết có vấn đề gì hay không.”
Lục Phán Phán lập tức khẩn trương.
Cơ bắp xảy ra vấn đề chính là chuyện lớn, so với cảm mạo càng nghiêm trọng hơn nhiều.
“Vậy cậu mau về nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai tôi tìm người đến kiểm tra xem.”
Cố Kỳ lại mặt vô cảm gật đầu, sau đó quay đầu rời đi.
Sáng sớm hôm sau, Lục Phán Phán liền gọi Trọng Gia Nguyệt tới hỗ trợ kiểm tra.
Đúng lúc Trọng Gia Nguyệt đang nghỉ phép, sau khi kiểm tra cơ năng của Cố Kỳ, liền nói với Lục Phán Phán không có vấn đề gì.
Nếu Trọng Gia Nguyệt đã nói như vậy, Lục Phán Phán cũng không có gì phải lo lắng, thuận miệng nói: “Có thể là bình thường huấn luyện hơi quá mức, nên cơ bắp mỏi mệt.”
Đến đây, Trọng Gia Nguyệt nói có thể giúp các đội viên kiểm tra cơ năng toàn diện một lần, lập hồ sơ tình trạng sức khỏe.
Bình thường, làm kiểm tra cơ năng cho một tập thể đã khó, chứ càng không nói là một đội bóng.
Mọi người vừa thấy nhìn thấy nào là thang thực nghiệm Harvard, nào là thực nghiệm PWC170, liền thấy một cỗ nghiêm túc ập đến trước mặt.
Trọng Gia Nguyệt thực hiện kiểm tra hai ngày, vừa xong, cũng đến thời điểm Đại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-mau-tinh-lai-di/1737823/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.