Lúc Cố Kỳ trở lại ký túc xá, Hoắc Tu Viễn đang ngồi bên bàn học đọc sách, cực kỳ nghiêm túc, đến mức Cố Kỳ đã về cũng không biết.
Cố Kỳ lướt qua phía sau lưng cậu ta, liếc mắt nhìn một cái, thế mà đã bắt đầu ôn tập rồi.
“Còn hơn một tháng nữa mới thi, cậu bắt đầu ôn sớm thế?”
Hoắc Tu Viễn đang suy nghĩ một đề khó, cầm bút ở trên bản nháp hí hoáy viết viết vẽ vẽ, một tay khác vẫy vẫy, ý bảo “Từ từ hãy nói hiện tại đừng làm tớ phân tâm.”
Cố Kỳ ngồi vào bàn học của mình, lấy ra một quyển sách, mở lướt qua vài tờ, tiếng WeChat đã vang lên.
Cậu lập tức mở di động, lại thấy chỉ là tin nhắn tổng đài.
Cố Kỳ đóng sách lại, trầm mặc hồi lâu, quay đầu lại nói: “Hôm nay tớ gặp ——”
“Cậu có tư liệu tham khảo định giá tài sản tư bản ở đó không?” Hoắc Tu Viễn hoàn toàn làm lơ lời Cố Kỳ, quay đầu lại hỏi, “Cho tớ mượn xem với.”
Cố Kỳ lấy một quyển sách từ trên kệ xuống, đưa cho Hoắc Tu Viễn đồng thời nói: “Bọn mình còn không thi cái bài chuyên ngành này mà?”
Hoắc Tu Viễn tiếp nhận sách, nói: “Học kỳ sau có hai giáo sư, tớ muốn đi học lớp giáo sư Vương bên kia, nhất định phải trở thành chuyên nghiệp đệ nhất……”
Cậu ta liếc Cố Kỳ một cái, sửa lời nói: “Đệ nhị đi vậy.”
Nói xong, Hoắc Tu Viễn lại xoay người đọc sách. Vài phút sau, cậu ta đột nhiên quay đầu lại hỏi: “À mà cậu nói cậu gặp được cái gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-mau-tinh-lai-di/162057/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.