Edit: Lăng Mộ Tuyết
Máu, máu, máu...
Rất nhiều máu.
Ba mẹ bị đá đập chảy máu, Nguyệt Thu bị đánh chảy máu...
Còn có màu đỏ diễm lệ trên sàn nhà kia...
Hạ Minh Y cảm thấy mình bị rơi vào trong vũng máu không thể thoát ra, bốn phương tám hướng đều có cảm giác áp bách mãnh liệt đánh úp tới, dường như ở trong không gian nhỏ hẹp cô không thể nhúc nhích.
Mẹ, cứu con, mẹ...
Đây là giọng của ai vậy?
Làm sao có thể có giọng nói non nớt như vậy...
Trong ngực lại truyền đến cảm giác đau đớn kia, đau đớn khiến cô muốn ngất đi, có một cảm giác huyết mạch bị cắt đứt... Đau đơn thấu xương, Hạ Minh Y lại bị mất đi ý thức lần nữa, ngã vào bóng tối vô tận.
“Y Y, em đừng xảy ra chuyện gì, cả đời này anh chưa từng cầu xin ai, em mau tỉnh lại đi...” Bên tai truyền đến giọng nói ấm áp quen thuộc.
Hạ Minh Y cảm thấy giọng nói này giống như một ánh sáng, được nó dẫn dắt, dần dần cô từ trong bóng tối đi ra. Vùng vẫy mở mắt, một lúc sau, cô mới thích ứng được.
“Y Y, em dậy rồi!” Bên tai truyền đến giọng vui mừng.
Cô liếc nhìn bên cạnh, có chút thất vọng, không phải A Ly.
Hạ Minh Y hé miệng, giọng có chút khàn khàn: “A Hoàng, A Ly, A Ly sao rồi?”
Sắc mặt A Hoàng có chút lạ, một lúc sau mới nói: “... Khá tốt.”
“Em đã hôn mê bao lâu?”
“Gần một tháng rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-manh-la-thien-hau/3047098/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.