" Sao cơ?" Lần này đến lượt Hạ Minh Y ngẩn người.
Sau đó khuôn mặt Tô Ly dần dần phóng đại trước mắt cô cho đến khi khoảng cách giữa hai người là không.
Đôi mắt Hạ Minh Y vì kinh ngạc mà mở to, trong lòng cũng vô cùng bối rối. Một lát sau trên trán truyền đến cảm giác dịu dàng mềm mại giống như một dòng điện nổ tung khi da thịt chạm vào nhau, cô cảm thấy máu trong người dường như sôi trào.
Anh hôn trán cô bởi vì sự cưng chiều và yêu thích của bản thân dành cho cô là không gì sánh bằng.
Câu nói này Hạ Minh Y đã từng viết trong cuốn tiểu thuyết mà cô tự sáng tác. Nhưng cho dù có viết trong tiểu thuyết nhiều hơn ra sao đi nữa thì cũng không bằng khoảnh khắc này, cảm giác kinh sợ khi Tô Ly đặt một nụ hôn nhẹ nhàng trên trán cô vào lúc đó. Cô cảm nhận được sự cẩn thận dè dặt của anh.
Tô Ly đứng dậy nhìn dáng vẻ trố mắt vì kinh ngạc của Hạ Minh Y, anh nở nụ cười ấm áp sau đó đưa tay ra ngoéo chiếc mũi xinh xắn của cô : " Hạ Minh Y, em mau hoàn hồn lại đi, xem bộ dáng ngây thơ của em kìa."
Hạ Minh Y bất mãn trừng mắt nhìn anh : " Không biết là lúc nãy trong lúc hôn cả người ai run lên nữa. Tô đại thần à, người ngây thơ là anh đó!"
Vừa nói xong câu này cô nhanh chóng xoay người rời đi. Nếu như cứ tiếp tục ở đây, cô thật không biết tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-manh-la-thien-hau/3047008/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.