Bùi Doãn Hy sau khi về đến nhà thì cởi chiếc áo khoác đang mặc trên người ra cẩn thận mà treo lên móc sắt một cách cách tỉ mỉ.Cô rất chân trọng nó bởi lẽ sau mẹ thì chủ nhân chiếc áo có lẽ là người duy nhất đối sử tốt với cô.
Sống trước thói đời bao nhiêu là sự bạc bẽo Bùi Doãn Hy hiểu rất rõ lòng tốt của con người nó quý giá, đáng chân trọng đến nhường nào. Cô là một người nhận lòng tốt sao có thể phũ phàng vô tình mà phá hoại lòng tốt của người ta kia cơ chứ.
Tất cả đều phải chân trọng! Nó như một thứ hàng xa xỉ đối với một kẻ thiếu thốn thèm khát sự quan tâm như Bùi Doãn Hy.
Cho dù đó chỉ là một hành động giúp đỡ vô tình của một người xa lạ. Có thể là họ cũng chẳng bận tâm cho lắm, thậm chí còn coi đó là điều hiển nhiên nên làm. Nhưng cũng chính vì một chút lòng tốt ấy cũng sẽ giúp một số người cảm nhận được sự ấm áp sưởi ấm trái tim nơi sâu thẳm.
Bùi Doãn Hy nằm xuống Chiếc giường nhỏ một mùi hương thảo dược thoang thoảng từ chiếc áo được bay ra lan tỏa khắp căn phòng. Mùi hương này thật thoải mái, mắt Bùi Doãn Hy khép lại liu diu như muốn ngủ rồi dần ngủ thϊếp đi lúc nào mà không hay.
Cô cũng không biết bản thân đã ngủ được bao lâu chỉ biết rằng khi thức dậy bản thân đã xuất hiện ở một nơi xa lạ. Bùi Doãn Hy nhìn khung cảnh trước mắt mà ngơ người rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-mang-hy-vong-song/3500676/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.