Một hồi sau giai điệu cũng kết thúc, Bác Minh Vương bất giác dật mình khi nhận thấy có sự xuất hiện của một người khác đã ngồi ngay bên cạnh mà bản thân không hề hay biết.
Lúc quay mặt qua để nhìn người ngồi bên cạnh trên mặt hắn hiện rõ vài phần sửng sốt. Đây chẳng phải là Bùi Doãn Hy người mà hắn sẽ phải cứu vớt sao?
Không ngờ tình huống hắn và cô gặp nhau lại sảy ra như vậy, hắn vẫn là chưa có chút gì là chuẩn bị đi?
Nhưng mà nói thế nào hắn cũng không tài nào phủ nhận giọng hát của cô gái này thật sự rất hay.
Bùi Doãn Hy vẫn đang bần thần chìm đắm trong cái thứ âm nhạc ấy đến giờ mới bất giác dật mình mà sực nhận ra bản thân trong vô thức không biết tại sao lại hành xử như vậy?
Bỗng có một loại cảm giác như có ai đó đang nhìn mình Bùi Doãn Hy bất giác mà quay mặt qua phải vô tình chạm phải ánh mắt của Bác Minh Vương.
Bốn mắt chạm nhau không gian dường như vô thức mà đọng lại, hai khuôn mặt dường như sắp chạm có thể cảm nhận rõ thấy hơi thở của đối phương.
1 Giây.. 2 giây... 3 giây.....
Lúc này Bùi Doãn Hy là người đầu tiên có phản xa, cô nhanh chóng quay mặt đi hướng khác, hai bên má nóng bừng có phần ửng đỏ vì ngại mà, miệng lắp bắp ấp úng nói lời xin lỗi.
"Tôi.... Tôi... tôi xin lỗi"
"Tôi thật sự.... thật sự không cố ý ngồi đây đâu"
Thấy dáng vẻ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-mang-hy-vong-song/3500675/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.