Thật ra, một phút là hơi nhiều. Ứng Hàn Thời giơ con dao lướt qua màn hình tinh thể lỏng trên mỗi chiếc xe đẩy trong nháy mắt. Tiếng nứt vỡ vang lên, màn hình bị đâm xuyên qua, làn khói trắng bay ra. Tất cả nhanh chóng kết thúc, năm cỗ máy nằm im bất động.
Người đàn ông đã làm công việc mà Tạ Cẩn Tri định làm, thảo nào anh nói cô biết chọn vũ khí. Mặc dù tình thế vừa nãy hết sức nguy cấp, nhưng Cẩn Tri không hề mất đi sự tỉnh táo. Biết rõ con chip là trung tâm điều khiển của cỗ máy nên cô mới chọn con dao, cũng định làm như anh. Nếu gặp may, chắc cô có thể phá hủy một hoặc hai chiếc xe đẩy.
Ứng Hàn Thời quay người về phía Cẩn Tri và Trang Xung. Cục diện thay đổi quá đột ngột nên họ nhất thời không kịp phản ứng. Vẻ mặt của anh rất bình thản, tựa như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, anh trả lại con dao cho Cẩn Tri. Cô giơ tay nhận lấy, không nói một lời.
“Cao thủ, mọi chuyện đã được giải quyết rồi à?” Trang Xung lên tiếng.
Ứng Hàn Thời lại chắp hai tay sau lưng. Động tác này khiến não bộ Cẩn Tri chợt vụt qua ý nghĩ: Không biết người đàn ông này làm công việc gì? Tại sao anh luôn có động tác chắp tay thế kia? Liệu có phải anh là lãnh đạo của tổ chức hacker?
Ứng Hàn Thời hơi nghiêng đầu. Cẩn Tri và Trang Xung dõi theo ánh mắt anh về phòng máy chủ.
“Không, tôi vẫn chưa bắt đầu xử lý chúng.” Anh nói.
Trang Xung tỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/47738/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.