Để có thể nhìn rõ Cố Tế Sinh, Cẩn Tri nằm sấp xuống cành cây, còn Ứng Hàn Thời chống một tay trên đầu cô, khiến hai thân thể áp sát.
“Ứng Hàn Thời!” Cô gọi khẽ tên anh. Anh cúi đầu chờ cô nói tiếp.
“Người Trái đất các cô gọi tôi là người ngoài hành tinh... Người Trái đất các ngươi đúng là ngu xuẩn...” Cô lẩm bẩm: “Có phải người ngoài hành tinh các anh mỗi khi bị lộ thân phận đều thẹn quá hóa giận, đến câu thoại cũng na ná như nhau?”
Ứng Hàn Thời mỉm cười. Vừa định lên tiếng, anh đột nhiên phát hiện mình đang ở rất gần Cẩn Tri. Tai cô ở ngay dưới cằm anh, còn lưng cô cũng chạm vào lồng ngực anh.
Mặt anh dần ửng đỏ, còn đôi mắt vẫn dõi thẳng về phía trước. Anh âm thầm đặt cánh tay còn lại xuống bên cạnh người cô. Như vậy, cô hoàn toàn ở trong lòng anh.
Cẩn Tri không hề để ý đến người đàn ông sau lưng mà tập trung tinh thần quan sát Cố Tế Sinh ở bên dưới.
Khi Cố Tế Sinh dứt lời, đám tội phạm ngây ra vài giây rồi bật cười hô hố. Chúng nhìn anh ta như nhìn một tên ngốc.
“Thằng này bị thần kinh rồi, tưởng mình là người ngoài hành tinh cơ đấy.”
“Ôi trời, còn người Trái đất nữa chứ... Ha ha ha!”
Trong bọn chúng, chỉ mình Hắc Long không cười. Hắn liếc qua đám người máy tí hon rồi dừng lại ở Cố Tế Sinh, trong lòng dội lên nỗi bất an. Hắn lập tức đưa mắt ra hiệu cho đàn em. Bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919587/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.