Ta tiếp tục làm một yêu quái vui vẻ ở đồi núi nhỏ.
Những thứ trong động, trên cây, dưới nước trong phạm vi vài trăm dặm gần đấy đều tôn xưng ta là đại vương. Cả ngày ta phơi nắng nằm ngủ, biến thành người vào trong thành phố thị trấn đi loanh quanh thăm thú, đám yêu quái thỉnh thoảng có tranh chấp gì thì ta đứng ra giải quyết cho chúng. Che đậy mùi của chúng để tránh tiểu đạo sĩ, địa tiên phát hiện.
Rất thoải mái.
Ta hài lòng mà sống qua ngày, cũng không đếm ngày tháng làm gì.
Rồi lại có một ngày, trời trong xanh gió dìu dịu, ta lại nằm phơi nắng ngủ gà gật trên sườn núi. Mùi của kẻ tu đạo đến gần, ta liền biến lại thành cục đá. Hai tiểu đạo sĩ ngự kiếm đáp xuống ngay bên cạnh ta.
“Thật là một tảng đá to đầy khí phách.”
Một bàn tay vươn đến, vuốt vuốt cơ thể ta. Ta cảm thấy có chút quen thuộc.
“Sư đệ xem ra không nhớ rồi. Lúc đệ còn nhỏ có một lần chạy đi đâu mất, chính là chạy đến chỗ này. Lúc sư phụ phát hiện ra đệ, suýt chút nữa đệ bị lạnh cóng rồi.”
A, phàm nhân lớn nhanh thật đấy, thì ra là nhóc sún răng đó, không ngờ lại lớn thế này rồi.
Tướng mạo của nó so với lúc nhỏ hoàn toàn khác xa, mặt không tròn nữa, mắt cũng chẳng ngơ ngơ, tất nhiên răng cũng không còn sún. Tiểu đạo sĩ bên cạnh nó ta có thể nhận ra, chính là vị sư huynh kia của nó. Tuy có trổ mã một chút nhưng vẫn có thể nhìn ra đường nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-yeu-quai-cua-ta/92065/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.