Editor: Nhã | Beta: Mian
Ngay khi An Nghi trở về nhà, Hạ Vân Thất lập tức đi qua nói với cô: “Cô con bảo chúng ta qua nhà cô ấy ăn cơm, nên mẹ chờ con về.”
Vừa nghe nói phải đi đến nhà dì, An Nghi lập tức cau mày phản đối: “Con không muốn đi.”
“Nhưng tối nay thì khác. Anh họ của con vừa mới đi du học về, đặc biệt mở tiệc đón gió tẩy trần (*) cho thằng bé, anh họ con luôn đối xử với con rất tốt mà.”
(*) Rửa sạch bụi bậm, chỉ tiệc mừng người đi xa mới về. Tiệc tẩy trần. Tẩy: rửa, Trần: bụi. Ngày xưa, mỗi khi có người phương xa đến, người ta thường tặng biếu hoặc thiết tiệc đãi người ấy.
“Anh ấy trở về ạ?” Trong mắt An Nghi lộ vẻ kinh ngạc, lẩm bẩm trong miệng: “Con còn tưởng anh ấy muốn ở nước ngoài để phát triển.”
“Coi như thằng bé muốn ở lại, thì cô con cũng không đồng ý đâu!”
Hạ Vân Thấy nói với An Nghi hai câu, liền thúc giục cô mau lên lầu thay quần áo.
Cuối cùng An Nghi vẫn nể mặt anh họ, vẫn là đi theo mẹ đến nơi, còn về phần An Thành Minh, bởi vì buổi tối có xã giao nên không đi.
Nhà cô cũng không xa nhà An Nghi, lái xe nửa tiếng đã tới, tài xế đậu xe ở cổng, sau đó hai mẹ con đi vào trong.
“Chờ một chút, lúc đi vào nhớ phải chào hỏi mọi người đấy nhé.” Hạ Vân Thất cẩn thận giao phó.
An Nghi đảo tròn mắt: “Vậy nếu có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960030/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.