Lại một ngày trôi qua, Tần Duy Ngã không yên hỏi Nguỵ Thiên Thanh, “Cái kia…Không tìm người thay thế Linh Nhi thực sự không sao chứ?”
Đã hai ngày một đêm rồi, cửa phòng hai người vẫn như cũ thường thường truyền đến tiếng rên rỉ khiến người ta mặt đỏ tim đập. Tuy nói Quản Linh Nhi luyện võ, thân thể có khoẻ mạnh dẻo dai hơn bình thường, nhưng dù có khoẻ thế nào bản chất vẫn là thiếu nữ a! Còn tiếp tục như vậy, nếu nàng xảy ra chuyện gì không hay, Độc Tôn thế nào cũng cùng hắn đồng quy vu tận cho coi!
“Không…Không cần đâu.” Nguỵ Thiên Thanh cũng khó xử, y rất muốn nói cho nương tử biết bí mật của Linh Nhi, lại sợ nương tử không chịu nổi kinh hách mà làm ra việc gì ngốc nghếch. Dù sao, ở đó chính là thân huynh đệ của hắn a!
“Này! Nói thực đi, ngươi giấu ta chuyện gì đúng không.” Ấp a ấp úng, quá khả nghi!
“Nương tử ngươi lo lắng quá rồi.” Nguỵ Thiên Thanh ứa mồ hôi lạnh, lại không dám tỏ ra bên ngoài.
“Nói! Nếu ngươi dám gạt ta, ta, ta liền…liền…bỏ nhà đi!!” Tần Duy Ngã một cước giẫm mạnh lên thầm đá, hai tay chống nạnh nói ra uy hiếp mạnh nhất mà mình nghĩ ra trong đầu.
“Ai! Ngươi muốn ta nói cho ngươi nghe cũng được, nhưng mà ngươi chớ có kích động.” Nguỵ Thiên Thanh thở dài. Dù sao giấy không gói được lửa, sớm hay muộn nương tử cũng sẽ biết.
Chê cười! Ở với người như ngươi, chuyện có thể khiến bổn thiếu gia kích động trên cơ bản đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925608/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.